“Tôi muốn đi vệ sinh.”Từ Hy Viễn nghe tiếng mở cửa liền nhàn nhạt mở miệng,thật ra việc đi vào phòng vệ sinh đối với hắn không hề gặp trở ngại,tối hôm qua hắn còn tự đi được,chỉ là hắn không thích người phụ nữ đó lạnh nhạt hắn quá lâu.
Trước đây không thích,bây giờ cũng vậy!
Tô Thiện thở dài bất đắt dĩ đi qua nắm lấy tay hắn,Từ Hy Viễn lần này lại đột nhiên xoay tay nắm chặt lấy cổ tay cô,xoa nắn một hồi liền cảm thấy ổn định cùng hài lòng,hắn không hề nằm mơ.
Tô Thiện cũng mặc hắn kì quái,điềm tĩnh dẫn hắn đến nhà vệ sinh.
“Tay tôi đột nhiên đau,kéo khoá quần giúp tôi.”Mắt hắn không nhìn thấy,vẫn vô định thẳng tấp phía trước,chỉ là… khoé môi mỏng khẽ cong,tà tà mị mị.
Tô Thiện nhẫn nhịn hít một hơi,vẫn chậm chạp không động.
“Tiểu Tô,mau nhanh lên!Cô đùa với lửa à?”
Tô Thiện nhìn cái vẻ mặt không thành thật của hắn,hận không thể để hắn nín đến phế đi,cuối cùng tay cô vẫn hướng bụng dưới của hắn,cứng nhắc tháo nút,kéo khoá.
Cô thề!Việc làm như vậy chính là lần đầu tiên đi,thật mất mặt.
Tay người phụ nữ mềm mại như có như không đụng chạm nơi nào đó của hắn,Từ Hy Viễn hít sâu một hơi,yết hầu khẽ động đậy,thật muốn trêu chọc hắn!
Tô Thiện nhanh chóng không còn mặt mũi gần như là chạy ra ngoài,mặt cô nóng bừng hầm hập,tên biến thái chết tiệt!
Từ Hy Viễn biết cô da mặt mỏng,cũng không đành lòng trêu chọc cô nữa,hắn giải quyết xong cũng tự mình mở cửa ra ngoài.
Tô Thiện nhíu mày nhìn hắn,tay hết đau rồi sao?Hay là vốn dĩ không hề đau?Tên biến thái chết tiệt!
“Tiểu Tô?”Hắn mờ mịt gọi tên,cảm thấy hơi lạ khi người phụ nữ đó sao còn chưa nắm lấy tay hắn.Mọi lúc không phải đều nghe lời ngoan ngoãn nơi nào cũng nắm lấy tay hắn sao?
Tô Thiện vốn định mặc kệ hắn,nhưng vẫn bị bản tính mềm lòng nhấn chìm.Cô theo thói quen tiến lại nắm lấy tay hắn “Ăn sáng?”
Từ Hy Viễn lúc này mới hài lòng,tay hắn cố tình cọ qua lại trong lòng bàn tay mềm mại của người phụ nữ,khóe môi khẽ cong “Được.”
Cuộc sống cứ như thế này hắn tình nguyện không thấy suốt đời cũng được,cả ngày đều có người phụ nữ này bên cạnh hắn,ba bữa đều do cô chuẩn bị săn sóc,trong căn nhà tràn ngập mùi hương ấm áp của một gia đình,tất cả đều làm hắn thấy giống như mơ.Chỉ hy vọng giắc mơ này đừng kết thúc.
Hóa ra hắn phát hiện – hắn chỉ cần cô là đủ!
Sáng nay có cháo thịt bí đỏ cùng một ít bánh bao hấp,Tô Thiện múc cháo ra bát,hơi nóng bốc lên thơm ngào ngạt.
Cô đẩy cái bát đến trước mặt hắn,lấy cái thìa bỏ vào tay hắn xong khẽ ghi “Cẩn thận nóng.”
Hắn nhíu mày “Buổi sáng có gì?”
Tô Thiện thuận tay rót thêm ly sữa nóng cho hắn,đặt qua bên cạnh rồi cầm bàn tay hắn viết viết “Cháo,bánh bao,còn có sữa.”
Từ Hy Viễn đen mặt,hắc khí bao quanh.Cháo?Bánh bao?Sữa?Toàn là những thứ đồ ăn hắn chán ghét,vốn từ nhỏ đã không thích ăn qua,nhất là cháo đi.
“Cô bón cho tôi.”
Hắn mấy tuổi rồi còn đòi bồi ăn như trẻ con vậy?
Tô Thiện trừng mắt nhìn hắn,có chút bực mình lặng im.
Hắn kéo dài giọng,mặt hơi nghệt ra “Tiểu Tô,đồ ăn nóng như vậy,tôi không thấy vốn dĩ không thể tự ăn mà.”
Cái quái gì vậy chứ?Hắn đang làm nũng với cô sao?Có ai nói cho cô biết đây có phải là Từ Hy Viễn hay không đi?Hắn còn biết làm nũng sao?Tô Thiện mắt mở to sửng sờ,không dám tin vào mắt mình.
Từ Hy Viễn thấy cô không có động tĩnh,tiếp tục mở miệng “Cô không làm sao?Tiểu Tô,cô định để tôi đói sao?”
Được rồi,Tô Thiệu chịu thua.Cái giọng điệu hờn dỗi này,cô sợ nghe nữa chắc không kìm chế được nhảy qua ôm lấy mặt hắn mà hỏi “anh có phải là Từ Hy Viễn mà tôi biết không?”
Tô Thiện kéo cái ghế lại sát bên hắn,một tay cầm lấy tay hắn,một tay đem cháo bồi hắn ăn sáng.Nhìn cái cảnh tượng này,hệt như chăm con đi.
Từ Hy Viễn mỗi lần nuốt xuống đều nhíu nhíu chân mày phượng,hắn phải nói là cực ghét ăn thứ nhão nhão nát nát này.
Nhưng mà người phụ nữ kia bồi hắn ăn,hắn tình nguyện dù có độc cũng sẽ ăn.
Bát cháo được giải quyết nhanh chóng,Tô Thiện đem ly sữa nóng đi hâm lại một chút rồi đặt vào tay hắn.
Từ Hy Viễn nghe mùi sữa không khỏi chán ghét “Không uống.”
Không phải lúc nãy còn ngoan lắm sao?Giờ lại lạnh tanh đẩy ly sữa đi,hắn có bị đa nhân cách không vậy?Tô Thiện hơi hốt hoảng với suy nghĩ của mình,lắc lắc cái đầu rồi cầm lấy tay hắn ghi “Phải uống.”Tuy trước đây cô chưa từng thấy hắn uống sữa nóng trong bữa sáng,nhưng cũng không phải là không uống được đi.Thứ này rất tốt cho sức khoẻ nha!
Từ Hy Viễn im lặng,vài giây sau đột nhiên cong khoé môi tà mị,Tô Thiện nhìn hắn, biết rõ hắn lại sắp làm trò không hay ho.
Đúng như lời cô nói,hắn mở miệng nhàn nhạt “Cô hôn tôi,tôi liền uống.”
Tên biến thái chết tiệt!
Tô Thiện tức đến nghiến răng,cô dứt khoát đem ly sữa chính mình uống sạch,sau đó liền đặt cái ly vang cái “cạch” lên trên bàn.
Anh không uống,tôi uống!