Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai
Đánh giá: 10/10 từ 0 lượt
Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai - Đang tiến hành - SuMonster098
Giới thiệu truyện ngôn tình nữ cường thú vị này:
Hạ Lam vừa sinh ra đã được phân định số phận cục cưng của trời. Cô là con gái út của gia tộc họ Hạ - một trong ba đại gia tộc lớn nhất trong nước.
Thường nghe nói nhất quyền nhì tiền, nếu các gia tộc khác chú trọng kinh tế Hạ gia lại chăm chỉ leo thang trên con đường chính trị. Vài thập niên qua đi, quyền lực đã vượt bậc, có thể nói là một tay che trời cũng không ngoa.
Cô con gái út của Hạ gia, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, thích xinh đẹp liền không ai dám vượt hơn.. Đáng lẽ cả cuộc đời cô phải sống trong sung sướng hạnh phúc, vung tay một cái giai theo hàng đàn.
Nhưng không!
Ai mà ngờ được kẻ luôn được ưu ái như cô cũng có ngày này! Thất bại đến mức làm nữ phụ trong câu chuyện tình cảm của người khác!
Hạ Lam yêu Đăng Khoa - giáo viên chủ nhiệm cấp ba của mình - từ khi cô mười lăm tuổi. Ở độ tuổi xinh đẹp và điên cuồng nhất ấy cô ra tâm ra sức theo đuổi anh những năm năm. Ai mà ngờ được, anh không để ý tới cô lại đi mê đắm bạn thân nhất của Hạ Lam - Vi Tịnh Nhi!
Một vòng luẩn quẩn không có hồi kết, thứ tình yêu không mang hình tam giác này làm Hạ Lam đau lòng. Nếu Tịnh Nhi cũng yêu Đăng Khoa thì chuyện tình này sẽ bớt bi thảm hơn với cả hai người, có điều Tịnh Nhi đã có người thương. Thế nên cô và Đăng Khoa đã tự tay biến mình thành những kẻ cô độc.
Giá như anh ấy bị Tịnh Nhi cho rơi rồi quay lại cạnh mình, đưa cho mình một trái tim rách nát cũng được. Hạ Lam tự tin cho rằng bản thân đủ sức hàn gắn lại những vết thương của anh mà không nghĩ gì đến tổn hại của chính mình. Nhưng thật đáng tiếc, cơ hội làm kẻ thay thế, người đến sau Đăng Khoa cũng không cho cô!
Hạ Lam vẫn còn nhớ sau khi Tịnh Nhi kết hôn không lâu, Đăng Khoa từ một vị giáo viên ưu tú đột ngột thay đổi. Đi bar đi sàn, giao du với đủ loại người không ra gì, còn thà 419 một cách điên cuồng cũng không buồn nhìn đến cô. Mặc dù Hạ Lam mạnh mẽ, nhưng trái tim một cô gái bị lạnh nhạt năm năm còn có thể ấm đến chừng nào?
Cô đợi anh nguyên một đêm, âm thầm đứng trước cửa nhà. Lúc Đăng Khoa ôm một cô gái lạ trở về, chỉ thấy trong lòng đau nhói. Và sự đau đớn ấy càng được tăng cấp khi anh chỉ mặt cô mà mắng: "Em không mệt nhưng tôi mệt! Xin đừng theo đuổi tôi nữa!"