Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Chương 24 - Chương 14

trước
tiếp

Tô Ngưng Mi ra khỏi không gian, giờ phút này cô đang đứng trong kho hàng, cửa chính của kho hàng đã bị khoá lại, dùng thần thức dò xét tình huống ở bên ngoài thì thấy đám zombie kia vẫn lảng vảng quanh khu bán rau dưa như trước. Trong kho hàng Tô Ngưng Mi bôi bẩn lên mặt khiến khuôn mặt dính đầy bụi, trên quần áo cũng bị dính đầy bùn đất, nhìn cả người đều bụi bặm bản thỉu, nguỵ trang xong rồi Tô Ngưng Mi mới cầm đao mở cửa chính kho hàng.

Đám zombie ngoài kia nghe thấy tiếng vang đều thoáng lung lay chạy vội tới cửa kho hàng, Tô Ngưng Mi một tay nắm đao, một tay kết ấn, một tia lôi điện phóng ra nhanh chóng bổ lên đầu đám zombie, phóng ra liên tiếp mấy lần như thế đã tạo ra một con đường, Tô Ngưng Mi liền nhanh chân chạy qua, nháy mắt đã ở khu bán đồ ăn vặt.

Lúc trước khi tận thế đến nàng đã mua hết nửa kho hàng của siêu thị, vừa rồi cũng đã chuyển hết toàn bộ đồ trong kho hàng vào trong không gian, vật tư cũng khá đầy đủ rồi, hơn nữa lương thực được gieo trồng trong không gian cũng sinh trưởng rất nhanh, cho nên nàng không muốn lấy nốt đồ trong siêu thị, những đồ này để lại cho những người khác đi. Cái bây giờ nàng cần là hạt giống, trước khi tận thế đến nàng không mua nhiều hạt giống cho lắm, mà ở bên cạnh siêu thị có cửa hàng bán hạt giống, Tô Ngưng Mi tính toán muốn đi đến cửa hàng hạt giống xem qua một chút.

Vẫn theo đường cũ đi ra, nhưng vừa mới đi đến cửa cầu thang tầng 3 Tô Ngưng Mi đã nghe thấy có tiếng nữ nhân đang rên rỉ truyền đến từ ngoài cầu thang. Linh khí trong người Tô Ngưng Mi đã không còn bao nhiêu, nàng lấy ra một khối linh thạch từ trong không gian, hấp thụ linh khí trong đó rồi mới dùng thần thức tra xét qua, sau đó nàng nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta huyết mạch sôi trào.

Bên ngoài có một nam nhân diện mạo âm nhu đang dùng lực tiến vào bên trong cơ thể một cô gái có diện mạo rất quyến rũ trên người không một mảnh vải che thân. Nữ nhân kia lưng dựa vào tường, đầu ngửa ra sau, mái tóc dài bay tán loạn trên đầu hai người, hai chân nữ nhân trắng nõn đang kẹp chặt lấy hai bên thắt lưng nam nhân kia, hình ảnh này cũng thật kích thích mắt nhìn.

Nam nhân vẫn mặc quần áo trên người, cả người sạch sẽ đang đong đưa thân thể đẩy nam căn to bổng của mình ra vào trên người nữ nhân kia, hai tay hắn nâng bờ mông trắng noãn của nữ nhân kia mà dùng sức đâm vào thật sâu trong người cô ta.

Nữ nhân kia hiển nhiên là bị xxoo thật thích, ôm lấy đầu nam nhân, trong miệng cũng ngâm nga những lời kích thích: “A…anh yêu…anh giỏi quá…”

Trên gương mặt âm nhu của nam nhân bỗng xuất hiện một nụ cười quỷ dị, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ sẫm của nữ tử kia.

Tô Ngưng Mi xem mà trộn mắt há mồm, trời đất, đây chính là tận thế a, bên trong còn có một đám zombie vậy mà bọn còn dám công khai xxoo ngay tại cửa cầu thang. Hơn nữa trong nguyên tác cũng không có màn này nên nàng không thể biết rõ rốt cuộc nam nhân này là ai, điều duy nhất nàng có thể xác định được là nam nhân này rất lợi hại, nếu không trên người hắn cũng sẽ không chỉnh tề như vậy.

Tô Ngưng Mi biết nam nhân này là người mà nàng không thể đụng vào, nếu không muốn để người này chú ý vậy thì chỉ có thể đi xuống bằng cầu thang bên kia. Thu hồi thần thức, đang chuẩn bị nhấc chân rời đi thì lại nghe sau lưng có tiếng mở cửa, vừa quay đầu nhìn sang Tô Ngưng Mi liền bị hoá đá…. Nam nhân âm nhu kia thế nhưng lại ôm nữ nhân kia cùng đi tới, tựa tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm Tô Ngưng Mi, mà nữ nhân kia lại như không phát hiện ra Tô Ngưng Mi, cả người như vẫn đang ở trên chín tầng mây.

Tô Ngưng Mi trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm đôi nam nữ dưới hạ thân còn đang gắt gao dính chặt với nhau, không biết nên phải mở miệng ra sao. Nam nhân kia lại mở miệng: “Người đẹp đang muốn đi xuống khỏi đây hả? Thật sự ngượng ngùng vì đã cản đường người đẹp, người đẹp cứ coi như không nhìn thấy chúng tôi là được.”

Tô Ngưng Mi vẫn trợn mắt há mồm không biết nói gì như trước, cúi đầu xuống, cuối cùng vẫn tiến lên lách qua hai người kia mà đi ra cửa. Vừa ra khỏi cửa Tô Ngưng Mi đi hai bước mà như ba bước chạy xuống tầng dưới, nàng vẫn cảm thấy nam nhân kia không bình thường.

Trên đường đi xuống tầng dưới có rất nhiều zombie đang lảng vảng, Tô Ngưng Mi nín thở chạy nhanh như bay tới cửa hàng hạt giống cạnh siêu thị.

Ngẫu nhiên cũng có mấy con zombie phát hiện ra nàng thì đều bị nàng một đao chém chết.Nếu không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ nàng không muốn để người khác nhìn thấy nàng sử dụng pháp thuật công kích hệ lôi điện dù cho bị hiểu lầm là lôi dị năng.

Chẳng mấy chốc đã đến trước cửa hàng hạt giống, cửa chính đã bị khoá, Tô Ngưng Mi bẻ khoá bước vào cửa hàng. Mặc kệ bên trong là hạt giống gì, toàn bộ đều bị nàng thu vào không gian rồi nàng mới đi ra khỏi cửa hàng, cũng tiện tay đóng cửa cửa hàng lại.

Đang lúc do dự có nên lấy chiếc Hummer trong không gian ra hay không thì Tô Ngưng Mi lại nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng nói âm nhu: “Hi, chúng ta lại gặp nhau rồi người đẹp”

Tô Ngưng Mi vừa quay đầu lại liền nhìn thấy nam nhân âm nhu mới vừa rồi gặp ở cửa cầu thang ăn mặc chỉnh tề đang đứng sau lưng nàng. Do dự một chút, Tô Ngưng Mi nhíu mày hỏi: “Này anh, hình như chúng ta không quen biết nhau thì phải? Anh đi theo tôi làm cái gì?”

Nam nhân kia cười cười: “Vậy hiện tại không phải đã quen rồi sao? Tôi tên là Trâu Bái, còn người đẹp tên gì vậy?”

Vừa nghe thấy cái tên này trong đầu Tô Ngưng Mi oanh một tiếng, cuối cùng nàng cũng biết người đàn ông này là ai, hoá ra là nam phụ thứ hai, hắn là một con người âm ngoan độc ác, tính tình âm dương bất định, trong nguyên tác hắn gặp Tô Ngưng Mi trước, Tô Ngưng Mi đưa hắn về sau đó hắn nhất kiến chung tình với Trình Dung… Nếu Tô Ngưng Mi đoán không sai thì cô gái vừa rồi hoặc là bị hắn giết hoặc là bị ném đi làm thức ăn cho đám zombie trong siêu thị, tóm lại người này là một nhân vật nguy hiểm.

Tô Ngưng Mi đau đầu, người này rất khó chơi, hơn nữa theo như nguyên tác thì không phải Tô Ngưng Mi gặp Trâu Bái ở trong siêu thị, tuy diễn biến có chút thay đổi nhỏ nhưng đại thể vẫn không có gì thay đổi như trước. Nàng tuyệt đối không thể đem nam nhân này trở về được. Có điều Trâu Bái rất lợi hại, hắn là tốc độ và lôi điện song thức tỉnh, cho dù bây giờ nàng có muốn chạy cũng không thoát được, phải làm thế nào mới có thể tách khỏi nam nhân này đây?

Trâu Bái cười tủm tỉm nhìn Tô Ngưng Mi, cả đôi lông mày đều cong cong: “Người đẹp, đừng nói là em đang tìm cách bỏ tôi lại đây nhé? Còn nữa, tôi đã tự giới thiệu rồi, còn chưa biết người đẹp tên là gì?”

Tô Ngưng Mi bị hắn gọi hết người đẹp này, người đẹp nọ mà trong lòng run lên, vội hỏi: “Đại ca, tôi họ Tô, tên là Tô Ngưng Mi, bây giờ tôi muốn về nhà, anh cứ thoải mái đi.”

Mắt thấy trong đám zombie xung quanh có con zombie nghe thấy âm thanh mà xông tới, Tô Ngưng Mi vội chạy như bay đến trước mặt một chiếc ôtô nhỏ gần đó, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bên trong xe chỉ có xác một người lái xe bị zombie cắn chết đang gục trước tay lái, Tô Ngưng Mi cũng không ngại bẩn, kéo cửa xe ra rồi đá xác người lái xe kia ra ngoài, đặt mông ngồi lên cái ghế có vết máu đen thùi trước tay lái.

Vừa ngồi an ổn liền cảm thấy cửa xe bị người mở ra, quay đầu thì thấy Trâu Bái đang trưng cái vẻ mặt tươi ngồi ở bên cạnh.

Khóe mắt Tô Ngưng Mi giật giật: “Đại ca, tôi phải trở về nhà, anh đi theo tôi làm gì?”

“Tôi không có nhà để về” Trâu Bái làm cái biểu cảm đáng thương: “Tiểu Mi, em mang tôi về nhà em đi, được không?”

Tô Ngưng Mi nhướng cao mày lên, nàng biết đằng sau cái biểu cảm đáng thương này là một tính cách âm dương bất định, cổ quái thất thường, tâm địa độc ác âm hiểm: “Đại ca, không phải anh còn có bạn gái đó sao? Mau đi tìm cô ấy đi, tốt xấu gì cũng đừng để cô ấy phải sốt ruột chờ anh chứ, tôi nói phải không?”

Trâu Bái “A” một tiếng, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe nơi có mấy con zombie đang chậm chạp lao tới liền xuất hiện chút lạnh lùng: “Cô ấy bị zombie cắn, cho nên Tiểu Mi à, em mau chạy xe mang tôi về nhà em đi, em yên tâm, tôi là người rất dễ nuôi a”.

Thấy ngoài cửa sổ xe có một nhóm zombie sắp vây tới, Tô Ngưng Mi biết không thể chậm trễ nữa đành cắn răng một cái khởi động xe lao thẳng vào đám zombie. Mang về thì mang về, dù sao cũng là người có liên quan tới Trình Dung, hơn nữa nàng cũng chỉ tính đoàn tụ với người nhà họ Tô rồi sau đó sẽ rời khỏi ngôi nhà kia, sẽ không phải dính dáng nhiều với người này nữa.

Tô Ngưng Mi một đường phóng xe trở về khu nhà, trên quần áo nhuộm đầy vết máu, cả người bẩn thỉu dơ dáy mang theo mùi hôi thối của xác chết. Nhìn sang Trâu Bái đang đúng bên cạnh cả người hắn đều sạch sẽ, chỉnh tề, nhìn hai người quả là đối lập một trời một vực.

Trâu Bái chậc chậc hai tiếng đi theo sau Tô Ngưng Mi lên tầng hai. Tòa nhà nơi Tô Ngưng Mi ở dùng khóa điện tử, nhưng cũng có thể dùng chìa khóa để mở cửa, trên người Tô Ngưng Mi có đem theo chìa khóa nên nàng trực tiếp mở cửa đi lên tầng 2, mở cửa phòng, Tô Ngưng Mi liếc mắt một cái liền nhìn thấy Vu Hạo Tĩnh ngồi trên sofa mặt mày hớn hở đang tán gẫu với Trình Dung.

Hai người Khang Tiểu Tĩnh và Hàn Bảo cũng đã đến đây nhưng những người khác thì không có ở trong này.

“Em đã về…” Tô Ngưng Mi khẽ cười nhìn người trong phòng.

Mấy người trong phòng đồng loạt quay đầu nhìn ra cửa, nhìn thấy Tô Ngưng Mi khiến mọi người trong phòng giật mình thon thót, Khang Tiểu Tĩnh trợn hai tròng mắt nhìn Tô Ngưng Mi: “Tô Ngưng Mi? Không phải cô đã chết rồi sao?”

Trình Dung cũng hơi giật mình, dù sao lúc đó cô ta cũng đã tận mắt nhìn thấy Tô Ngưng Mi bị đám zombie vây quanh, nhưng cũng bình tĩnh lại rất nhanh, vội vàng đứng dậy đi tới chỗ Tô Ngưng Mi cầm lấy hai tay nàng: “Tiểu Mi, em còn sống, thật sự là quá tốt rồi, hôm đó nhìn em bị đàn zombie vây quanh, trong lòng chị rất khó chịu, may mà cuối cùng em cũng bình an trở về, tốt rồi, tốt rồi, đừng sợ.”

Tô Ngưng Mi cười cười nhìn Trình Dung: “Em còn sợ cái gì, bị đám zombie bao vây còn chưa chết thì bây giờ em còn có gì phải sợ nữa.”

Trình Dung như đang muốn nói thêm điều gì nhưng lại nhìn thấy nam nhân đứng sau lưng Tô Ngưng Mi liền khẽ nhíu mày: “Tiểu Mi, người đang đứng sau lưng em là ai thế?”

Không đợi Tô Ngưng Mi nói gì Trâu Bái đã một phen đẩy Tô Ngưng Mi ra, cười tủm tỉm ghé sát vào mặt Trình Dung, ánh mắt tỏa sáng mãn nguyện nhìn cô ta dường như chỉ còn kém một chút nữa sẽ đặt Trình Dung lên tường trực tiếp làm…… “Này người đẹp , tôi tên Trâu Bái, người đẹp cũng có thể gọi tôi là Trâu đại ca, tôi trở về đây cùng với Tiểu Mi, về sau còn mong được chỉ giáo nhiều hơn.” Hắn vừa nói, ánh mắt cũng không nhàn rỗi đảo tới đảo lui vài lần nhìn ngắm bộ ngực dù đã mặc áo lông mà vẫn vun cao thẳng đứng của Trình Dung, chậc chậc, thật sự là một bảo vật a, không biết tư vị trên giường như thế nào.

Cảm nhận được ánh mắt của Trâu Bái đang nhìn mình một cách lõa lồ, Trình Dung nhíu mày, mặt không biểu cảm lùi lại phía sau hai bước.

Vu Hạo Tĩnh đang ngồi trên sofa cũng cảm giác được người phụ nữ của mình đang bị người khác nhìn bằng ánh mắt gian dâm, hắn liền đứng dậy đi tới cửa, thân hình cao lớn lập tức ôm lấy Trình Dung bé bỏng vào lòng, nhìn Trâu Bái đang đứng ngoài cửa, thanh âm lạnh như băng: “Nơi này không chào đón anh”.

Trâu Bái cũng nở nụ cười “hắc…hắc…” hai tiếng, một phen lôi kéo Tô Ngưng Mi vào phòng khách: “Đây là nhà của em sao Tiểu Mi? Cũng thật đẹp…” Hắn nói xong lại vọt tới trước mặt Trần Đức Thanh và Trình Văn Quân, tủm tỉm cười nói: “Về sau chúng ta sẽ cùng ở dưới một mái nhà, mong được chú dì dạy bảo nhiều hơn ạ”.

Trần Đức Thanh im lặng, cũng không biết là đang nghĩ gì, Trình Văn Quân đứng xích lại gần Trần Đức Thanh.

Trình Dung bị Vu Hạo Tĩnh nắm tay kéo về phòng khách, Trình Dung không vừa lòng nhìn Trâu Bái, lôi kéo Tô Ngưng Mi về một góc nói nhỏ: “Tiểu Mi, sao em lại mang người như vậy về nhà? Vừa nhìn là biết không phải người tốt, em mau đuổi hắn đi đi.”

Tô Ngưng Mi nhìn cả người đầy vết máu khô bẩn thỉu mà loạn phát: “Chị, hắn ta rất lợi hại, hắn muốn trở về cùng em, em cũng hết cách đối phó.” Nói xong cười nói nhìn người đang ngồi trên sofa, từ đầu tới cuối vẫn bảo trì trầm mặc là Hàn Bảo: “Bảo nhi, có thể cho chị ít nước được không? Chị muốn trở về phòng tắm rửa một chút, trên người chị bẩn thỉu muốn chết.”

Hàn Bảo cười cười, đi toilet tìm một cái thùng nhanh chóng đổ đầy nước rồi xách lên đưa cho Tô Ngưng Mi: “Chị Tiểu Mi, chị cứ tắm rửa thoải mái đi.”

Khang Tiểu Tĩnh nhìn thùng nước đầy, trừng mắt một cái liếc nhìn Hàn Bảo: “Bảo nhi, cậu đem toàn bộ nước cho cô ta như vậy thì hôm nay chúng ta lấy cái gì để uống, lấy gì để rửa mặt?”

Thủy hệ dị năng của Hàn Bảo chỉ mới đạt cấp 1 nên một ngày cũng chỉ có thể làm ra một thùng nước mà thôi. Hàn Bảo nói: “Không phải chúng ta có nước khoáng và đồ uống hay sao? Chúng ta không tắm một ngày cũng có sao đâu?”

Tô Ngưng Mi mặc kệ bên dưới đang ầm ĩ, xách theo thùng nước trở về phòng, đương nhiên nàng sẽ không dùng nước này để tắm rửa. Đem theo thùng nước vào trong không gian, lấy ra một cái bồn tắm rồi đổ đầy nước ấm và nhỏ thêm một giọt linh dịch vào trong đó, xong xuôi mới ở lại trong không gian tắm rửa sạch sẽ.

Xem ra hai ngày nay Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh sẽ rất bận rộn, chậc chậc, nàng rất mong chờ cảnh giường chiếu của mấy người này.

Trong nguyên tác, trước khi nam chủ chân chính xuất hiện thì Trình Dung đã qua tay rất nhiều người đàn ông cực phẩm, người nào đã yêu cô ta thì đều là yêu đến không thể tự kiềm chế bản thân, chỉ có thể tha thứ mà cùng nhau chia sẻ Trình Dung, cho đến khi nam chủ tà mị cuồng luyến xuất hiện mới là người chân chính bắt được trái tim Trình Dung, hai người ân ân ái ái ở tận thế tạo dựng lên một sự nghiệp. Còn những nam phụ kia thì có người chết, có người bỏ đi xa, tóm lại tất cả đều rời khỏi Trình Dung trong tình trạng mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.