“Phía trước chính là đại lục Nam Hải, đã tới được Vạn Quy Hải Thị rồi.” Ba đạo thân ảnh không nhanh không chậm bay vút tren không, giữa ánh mặt trời sáng rọi, biển vắng mê mông lấp lánh, loáng thoáng từ xa xa có khí tức mùa xuâ truyền tới. Với ánh mắt của Phương Hàn có thể nhìn thấy dại lục ở giữa biển rộng, trên đó tựa hồ có thành trì, dân cư, cửa hang…… Dọc theo bờ biển có vô số đội thuyền đang neo đậu, lui tới, so với đất liền thì phồn hoa hơn không biết bao nhiêu lần.
Trong những thuyền kia có lâu thuyền, thuyền buồm, còn có năm đại hạm. Ngày trước khi ở Long Uyên Hà, Phương Hàn cũng từng gặp không biết bao nhiêu đội thuyền, bởi vì Long Uyên Hà gần Ly Kinh, kinh đô của Đại Ly vương triều, có rất nhiều đội thuyền qua lại, dùng Long Uyên Hà để tiết kiệm chi phí vận chuyển.
Phương Hàn từng thấy được những tàu có trọng tải hơn mười vạn cân, hơn mười ngàn cân.
Nhưng mà trên cảng biển này, hắn bị dọa đến nhảy dựng lên! Bởi vì hắn thấy được không ít đại hạm khổng lồ như núi, trôi nổi trên mặt biển, người như kiến không ngừng tới lui, lên xuống các đại hại, những chiếc đại hạm khổng lồ đó có lẽ có trọng tải vượt quá trăm vạn cân, thậm chí ngàn vạn cân!
Phương Hàn cò chưa từng thấy qua đại hạm nào khổng lồ như vậy!
Hơn nữa hắn rõ rang cảm giác được những đại hạm này có mùi sắt thép, được đúc từ sắt thép mà thành.
“Những cự hạm kia là của đế quốc đệ nhất thiên hạ, Đại Huyền Đế Quốc. Đây là họ đang tiến hành giao dịch với thương nhân vãng lai. Vận chuyển, thu mua các loại thảo dược, kỳ trân dị bảo ở trên biển, thậm chí còn vận chuyển một kít pháp tinh. Loại đại hại bằng sắt thép này đi trên biển không sợ sóng gió, ngày đi ngàn dặm.” Long Huyên thấy Phương Hàn kinh ngạc thì liền giả thích cho hắn biết.
“Pháp tinh, Đại Huyền Đế Quốc có thể buôn bán những thứ này sao?” Phương Hàn ngạc nhiên hỏi.
“Đại Huyền Đế Quốc nắm giữ tài nguyên, mạch khoáng của Thái Nhất Môn, nghe đồn Thái Nhất Môn ở ngoại vực thiên không tìm được một số ngôi sao có đại lượng pháp tinh, mở các mỏ khai thác ở đó.” Long Huyên nói, “Không thì Thái Nhất Đạo so lại kiêu ngạo như vậy?”
“Mỗi đệ tử Thái Nhất Môn đều giống như sứ giả của thiên đình, thế thiên hành đạo. Sự tình gì cũng muốn cai quản, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì các môn phái khác đối với bọn chúng sao không sinh ra bất mãn được? Ma Đạo cũng sẽ thừa cơ mà chọc phá.” Phương Hàn nhớ tới Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ PHần, còn có một đám đệ tử Thái Nhất Môn Trương Uy thì cảm thấy không được thoải mái cho lắm, hận không thể đánh giết một trận thống khoái.
Bất quá Phương Hàn minh bạch đây cũng chỉ ý muốn nhất thời mà thôi, không thể thực hiện được. Giết chết đệ tử Thái Nhất Môn thì đại họa cũng sẽ giáng xuống, không ai bảo vệ cho hắn.
Động đến đệ tử Thái Nhất Môn cũng giống như giết hại khâm sai, công nhiên tạo phản ở thế tục.
Cho dù Thái Nhất Môn tìm ngươi gây chuyện phiền phức thì cũng chỉ có thể nén giận. Nếu không dẫn đến động thủ thì ngươi sẽ đuối lý.
“Thái Nhất Môn áp chế chín đại môn phái còn lại, còn có cả Ma Đạo. Không chỉ vì bọn họ có nhiều cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh hơn mà còn vì theo truyền thuyết Thái Nhất Môn có được tiên khí!” Long Huyên nói.
“Tiên khí!”
Diêm dang loay hoay làm việc với Hắc Thủy Vương Xà, đem máu huyết của nó luyện chế thành đan dược, lột da để sau này chế tác trận đồ, đem hàm răng rèn luyện lại một phen, sau này có thể bán ở hải thị với giá rất tốt.
Ngũ Ngục Vương Đỉnh ở trong Hoàng Tuyền Đồ, Diêm có thể tùy ý sử dụng, bằng vào pháp trận của nó để luyện chế dan dược phẩm chất tốt. Bất quá khi nghe được hai chữ tiên khí thì lập tức bỏ dở toàn bộ, lộ ra bộ dáng suy tư, tựa hồ đang nhớ lại một cái bí mật gì đó từ thời viễn cổ.
Đi theo Hoàng Tuyền Đại Đế hắn tự nhiên biết rõ rất nhiều bí văn thời viễn cổ, bí mật của các môn phái tiên đạo.
“Tiên khí? Thái Nhất Môn có được tiên khí?” Phương Hàn ngẩn ra, hắn đương nhiên biết rõ pháp bảo trong thiên hạ phân chia làm pháp khí, linh khí, bảo khí, đạo khí và cái có uy lực lớn nhất, mạnh nhất, không thể tưởng nổi chính là tiên khí. Đạo khí thì hắn còn biết chút ít nhưng tiên khí thì hắn không tưởng nổi nó có bộ dáng như thế nào.
“Ta cũng không biết Thái Nhất Môn có tiên khí gì đó, đây là bí mật lớn nhất của cả Tiên Đạo và Ma Đạo.” Long Huyên lắc đầu, xem bộ dáng thật sự là không biết.
“Diêm ngươi biết tiên khí đó rốt cuộc là cái gì không?” Phương Hàn thầm hỏi Diêm.
“Tiên khí……… có lực lượng hủy diệt đại địa, di động sao trời, thay đổi hư không, xuyên qua không gian, quán thông cổ kim, có lực lượng vô cùng vô tận, vô cùng thần diệu! Hiện giờ ngươi chỉ cần một kiện tiên khí thì liền có thể lập tức giết chết Hoa Thiên Đô! Thậm chí giết chết cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải đối thủ của ngươi.” Diêm ngữ khí nặng nề, chậm rãi nó từng chữ một, trong đó mang theo một áp lực to lớn, “Cho nên trong mười năm muốn siêu việt Hoa Thiên Đô cũng không phải là không có khả năng, chỉ cần tìm được một kiện tiên khí! Bất quá đây chỉ là chuyện này so với hy vọng đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh còn khó hơn rất nhiều. Trong trời đất có rất nhiều cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nhưng Tiên khí ít ỏi vô cùng. Mỗi một kiện tiên khí xuất thế thì Ma Đế, Ma Hoàng, Tiên Đạo Chí Tôn, các cao thủ ẩn dấu trong thiên địa đều sẽ tham gia tranh đoạt, cũng sẽ không tới phiên ngươi. Lần tiên ma đại chiến mấy ngàn năm trước cũng là vì một kiện tiên khí xuất thế.”
“Ta hiểu, xem ra ta không có hi vọng tìm được tiên khí. Đến Vạn Quy Hải Thị mua dược liệu để tu luyện Diêm La Kim Thân, đem Diêm La Kim Thân tu luyện thêm một bước nữa, giúp cho nguyên khí cuồn cuộn không dứt, đạt tới cảnh giới Địa Tạng rồi nói sau.”
Long Huyên, ma nữ tự nhiên là đi sát sau lưng hắn.
Vừa tiếp cận phiến đại lục này Phương Hàn liền thấy có một vài người bay tới bay lui, đương đại đa số đều là mặc linh khí pháp y hoặc vận dụng Huyền Không Phù, cũng không có bao nhiêu người là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
Phương Hàn cùng Long Huyên, ma nữa ba người đều mặc linh khí pháp y, thu hết pháp lực vào trong thân thể, dùng năng lực phi hành của pháp y thong thả mà đi, cũng không để lộ thực lực.
“Cửa hàng lớn nhất của Vạn Quy Hải Thị là Huyền Quy Các, là do Vạn Quy Tiên Đảo mở ra, bên trong có bán các loại linh dược, pháp phù, dược liệu. Có thể đem đồ vật của mình vào đó buôn bán.” Long Huyên vừa dẫn Phương Hàn đi vừa giới thiệu, ba người dừng tại một tòa thành lớn ở trung ương, nhìn như là một hoàng cung vậy.
Đây cũng không phải hoàng cung bởi vì trên tấm bảng ở ngoài có viết ba chữ Huyền Quy Các.
Trên đỉnh cung điện này có một pho tượng Huyền Quy khổng lồ, tựa hồ muốn đằng không bay lên.
Phương Hàn, Long Huyên và ma nữ vừa hạ xuống trước Huyền Quy Các thì liền có vài người đệ tử đứng ra đón chào: “Ba vị là người của môn phái nào? Hay là tán tu? Đến Huyền Quy Các để bán gì đó? Hay là mua đồ?”
Mấy đệ tử này mặc áo cà sa, tay cầm phất trần, ánh mắt toát ra tinh quang, điện xa, thân thể có khí tức cường hoành, tu vi đều là tầng thứ tám Thân Thể Cảnh. Loại cảnh giới này ở trong thế tục cũng là võ học tông sư nhưng ở trong các môn phái Tiên Đạo thì cũng chỉ tiểu đệ tử mà thôi. Bất quá phất trần trên tay họ có pháp lực ba động, tựa hồ là một kiện linh khí, trên người dường như cũng ẩn dấu linh khí hoặc pháp khí cường đại.
Nhìn qua thì có thể thấy được sự xa xỉ của môn phái.
“Chúng ta là chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn, lần này đến Vạn Quy Tiên Đảo mua một ít linh dược luyện đan, nhân tiện lĩnh thưởng.” Phương Hàn nhấc tay lên, một đoàn chân khí ba động, phát ra pháp lực cường đại.
“A! Thần Thông Bí Cảnh! Chân truyền đệ tử!’ Mấy người đệ tử Vạn Quy Tiên Đảo liếc mắc nhìn nhau, sắc mặt đầy vẻ tôn trọng, “Có khách quý!”
Trong lúc nói chuyện, hai đệ tử khác đã tiến ra, tu vi cao hơn một chút, có vẻ là đạt tới tầng thứ mười Thân Thể Cảnh, Thần Biến Cảnh. Hai người hướng tới ba người Phương Hàn chào nói, “Ba vị sư huynh, sư tỷ, xin mời theo chúng tôi!”
Phương Hàn gật gật đầu, đi theo mấy người đệ tử này tiến nhập Huyền Quy Các.
Huyên Quy Các thật sự rất giống như hoàng cung, tầng tầng lớp lớp, có rất nhiều thắng cảnh xinh đẹp, khắp nơi đều có sắp đặt trận pháp, lấp lánh hào quang.
“Đúng rồi! Nghe nói Vạn Quy Tiên Đảo treo giải thưởng cho việc đuổi bắt bốn mươi tên đạo tặc ở trên biển, ta đánh chết tên đạo tặc bài danh thứ ba mươi tám, Tuyệt Mệnh đảo chủ. Đây là đầu của hắn, có thể dẫn chúng ta tới nơi ban thưởng không?” Phương Hàn ra hiệu cho Long Huyên lấy đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ ra.
“A!” Hai đệ tử dẫn đường thấy đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ ở trong khối băng thì hít một hơi, trấn định lại nói: “Đệ tử Vũ Hóa Môn quả nhiên lợi hại, nhanh chân đến trước. Chúng ta còn nghe thấy có vài vị chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn muốn đi giết Tuyệt Mệnh đảo chủ.”
“Cái gì?” Phương Hành linh cơ chớp động, lấy từ trong lòng ngực ra hai bình nhỏ nói: “Đây là đoạt được của Tuyệt Mệnh đảo chủ, là Tục Mệnh Đan, chuyên dùng để luyện thể, hai vị sư đệ cứ cầm lấy. Mỗi một bình có sáu hạt, có thể giúp tăng cường tu vi của hai đệ.”
“Đa tạ sư huynh.” Hai vị đệ tử Vạn Quy Tiên Đảo thần sắc vui vẻ, Long Huyên thấy một màn này thì vẻ mặt không lộ ra chút biểu tình gì. Nàng có cừu hận với Vạn Quy Tiên Đảo, bất quá cũng không thèm tính toán với mấy người đệ tử này, cũng không có nói gì với Phương Hàn.
“Ta hỏi này, mấy vị đệ tử Thái Nhất Môn có ở đây không?” Phương Hàn hỏi, hắn đưa đan được cũng chính là vì chuyện này.
“Còn không có, lúc này mấy vị đệ tử Thái Nhất Môn, Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần đều đang gặp gỡ các vị trưởng lão cao tầng.” Một người đáp lại.
“Mấy người Thái Nhất Môn đến đây bao lâu rồi, bao giờ thì đi?” Phương Hàn hỏi.
“Còn không có, giống như bọn họ đang đợi người.” Một đệ tử nhận được đan dược, trong nội tâm vui mừng không thôi, “Đúng rồi còn có một vị sư huynh đến từ Thiên Ma Tông Ma Suất Ứng Thiên Tình, hiện đang ở tầng cao nhất Huyền Quy Các, cùng các chủ và Huyền Quy trưởng lão nói chuyện. Tựa hồ hắn chuẩn bị đi vào sâu trong Quy Hư, thuận tiện càn quét bốn mươi đạo tặc trên biển. Nếu như sư huynh sư tỷ gặp hắn thì phải thật cẩn thận.”
“Hả? Còn có chuyện này?” Phương Hàn thật không ngờ là có thể nghe được tin tức chấn động như vậy!
Ma Suất cũng ra biển, hơn nữa đang ở trong Huyền Quy Các.
Ba vị chân truyền đệ tử Thái Nhất Môn cũng ở đây.
Trong đầu linh quang chợt lóe, trên mặt Phương Hàn nở ra tia thâm trầm, lạnh lùng.
“Nói nhảm cũng nhiều rồi, chúng ta ở đây muốn mua thất đại thủy mẫu, còn có một ít dược liệu địa hoàng tám trăm năm, kim cương thổ, viên kim, dế nũi ngàn năm, kim ngân tê tê ngàn năm, một đầu đằng xà, một đầu thái âm địa long……” Phương Hàn một hơi nói ra rất nhiều linh dược quy hiếm, “Không biết nơi đây có hay không?”
“Nhiều linh dược quý hiếm như vậy! Hơn nữa đại đa số đều là để dùng để tu luyện thổ hệ pháp quyết, ta thấy sư huynh tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp của Vũ Hóa Môn……” Một đệ tử trầm tư nói, đệ tử kia vội huých hắn nói, “Sư huynh muốn những linh dược này hẳn là có công dụng riêng. Cái này chúng ta không có quyền hỏi. Những linh dược này Huyền Quy Các có đủ, có điều giá cả khác cao. Công Sư Huynh giết Tuyệt Mệnh đảo chủ không đủ để cân đối với giá trị của những linh dược này. Không biết sư huynh có thể dùng linh dược, linh khí gì khác để trao đổi không. Ước chừng mười kiện linh khí phi kiếm hoặc pháp y là được.”
“Ta có mười kiện linh khí pháp y, không biết có đủ không?”
Phương Hàn khoát khoát tay, ma nữ ở phía sau liền đưa ra mười bộ phapsy, đều là đồ của Tuyệt Mệnh đảo chủ. Linh khí bình thường đều là món hang cần thiết đối với các môn phái. Một môn phái có tới hơn mười vạn ngoại môn đệ tử, ai cũng cần linh khí, nhưng linh khí chỉ có cao thủ thần thông tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh mới có thể luyện chế, hơn nữa cần tài liệu trân quý nữa.
Cao thủ Thiên Nhân Cảnh luyện chế linh khí tốn rất nhiều pháp lực. Loại cao thủ này cũng không có khả năng lãng phi nguyên khí, thời gian để luyện chế linh khí cho nội môn, ngoại môn đệ tử sử dụng.
Mười kiện linh khí, cho dù có thừa thiên tài địa bảo cũng làm cho một cao thủ Thiên Nhân Cảnh tốn một hai năm thời gian mới có thể luyện chế ra.
Một hai năm thời gian quý giá đến cỡ nào? Không có thời gian để tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì ai lại đi lãng phí thời gian cho những chuyện này?”
“Quả đúng là mười kiên linh khí pháp y……” Hai đệ tử nhìn nhau, thầm tính toán một lúc rồi gật gật đầu: “Nhiêu này cũng đủ rồi, sư huynh thỉnh đến nội đường chờ, chúng ta mang những linh khí pháp y và đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ đi giao cho mấy vị sư huynh ghi vào sổ sách, sau đó sẽ mang dược liệu đến cho sư huynh.”
“Phiền toái hai vị sư đệ, sau khi mang tới dược liệu còn phiền toái hai vị sư đệ sắp xếp cho ta một phòng luyện đan, ta muốn luyện chế một ít đan dược, vật dụng. Sauk hi luyện thành cũng sẽ không thiếu phần hai vị sư đệ.” Phương Hàn nói.
“Chuyện này tự nhiên là được, ở Vạn Quy Hải Thị chúng ta không có tranh đấu, có rất nhiều tán tu lúc cần tu luyện đều đến đây ở nhờ, là một nơi rất an toàn.” Đối với yêu cầu này của Phương Hàn hai người đệ tử kia lại không chút kinh ngạc.
Trên biển tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm, Vạn Quy Tiên Đảo mở ra hải thị, có chỗ tu luyện an toàn nhất. Bởi vị ở hải thị cấm tranh đấu chứ không cần nói tới trong Huyền Quy Các. Ai muốn tranh đấu ở đây thì đầu tiên phải có sự cho phép của Vạn Quy Tiên Đảo đã.
Ở đay tu luyện cũng giống như tu luyện ở Vũ Hóa Môn vậy, vô cùng an toàn.
Trông thấy hai đệ tử mang pháp y cùng đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ đi rồi, Long Huyên nhìn Phương Hàn đang cười âm hiểm, không nhịn được hỏi: “Huynh có chủ ý gì vậy? Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ PHần đều đang ở đây, theo đạo lý thì trong chốc lát sẽ biết chúng ta đã đến đây, nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Bất quá ta không ngờ Ma Suất cũng ở đây.”
“Ta có chủ ý này.” Phương Hàn cười âm hiểm, “Chờ dược liệu đưa đến đây, chúng ta liền trốn vào trong vương đỉnh, tu luyện thần thông. Giúp muội cô đọng chân khí.”