Vĩnh Sinh

Chương 81 - Âm Sát Ma Đao

trước
tiếp

“Ma nữ tóc trắng là một Đại A Tu La! Là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, ma đao của nàng…… Chúng ta không phải là đối thủ của nàng.” Tuy Phương Hàn tu luyện thành cơ bản của Diêm La Kim Thân, nhưng đối với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh vẫn có chút kiêng kị. Hơn nữa cảm ứng của hắn phi thường linh mẫn, cảm giác được sự nguy hiểm tỏa ra từ trên người ma nữ tóc trắng này.

Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không phải dễ đối phó, tuy Diêm cũng tương đương với cao thủ tầng thứ hai nhưng lực chiến đấu chân chính thì vẫn còn nhiều điểm nghi vấn a.

“Trên người tiểu hài tử kia có rất nhiều pháp bảo, thậm chí còn có một kiện bảo khí? Không biết là có địa vị gì? Tinh Vân Bảo Bảo(*). Xem ra địa vị trong Quần Tinh Môn cũng không thấp, nhưng cũng chưa có tu luyện đến Thần Thông Bí Cảnh, cậy vào mấy món pháp bảo đó mà tưởng có thể chiến thắng được quần ma sao? Ở đây có quặng pháp tinh ngọc thạch, đội thủ hộ của ma nhân đều là đệ tử hoàng gia, không phải loại tầm thường.”

(*) Tinh Vân Bảo Bảo: bảo bảo là đứa nhỏ. Tinh Vân ở đây chỉ Quần Tinh Môn. Tinh Vân Bảo Bảo ý nói đứa nhỏ của quần tinh môn

“Vậy làm sao bây giờ? Có đại quân trấn thủ quặng mỏ, không tính đến Đại A Tu La kia, nếu kích động đến đại quân trấn thủ quặng mỏ thì cũng chỉ có một con đường chết.

“Không đâu, một quặng mỏ dài đến mấy ngàn dặm, thậm chí là mấy trăm dặm, giống như biên giới giữa hai quốc gia. Quân đội trấn thủ đều phân tán ra. Có nhiệm vụ cảnh giới, muốn tất cả quân đội tập hợp lại thì cũng mất thời gian khá dài. Cho nên cũng khó mà gặp tình trạng bị đại quân yêu ma vây công. Nơi này là vùng ven của quặng mỏ, những ma nhân này cũng chỉ là quân đội biên cảnh mà thôi.”

“Cho dù không bị đại quân yêu mà vây công, ở đây có mấy trăm Bạch Mao Phi Cương, còn có ma nữ tóc trắng là Đại A Tu La, chỉ sợ chúng ta không cách nào thắng được.”

“Nếu có thể giết toàn bộ Bạch Mao Phi Cương, thì luyện chế được bao nhiêu Huyết Đan đây? Nếu có thể hàng phục được Đại A Tu La thì càng không phải chuyện thường, thu được một lượng lớn tài phú a.”

“Vậy mà huynh cũng muốn nuốt sao, lỡ mà ăn không vô, nuốt xuống bị nghẹn chết đó. Chuyện này không đáng, chúng ta đi thôi.”

“Lúc này muốn đi cũng không được, Đại A Tu La đã chú ý đến chúng ta rồi.”

Trao đổi nhanh với mọi người, Hạc tiên tử, Hồng Di Quận Chúa đều muốn nhanh chóng rời khỏi.

Gặp Dạ Xoa, Phi Thiên Dạ Xoa thì không sao, nhưng mà gặp huyết mạch của Ma Hoàng, Bạch Mao Phi Cương đã tiến hóa thành Đại A Tu La, lại có linh khí lợi hại, một khi sơ suất thì không biết thê thảm đến mức nào a, nhưng một câu lạnh lẽo của Phương Hàn đã gạt bỏ ý niệm rời đi của các nàng.

Một đám Bạch Mao Phi Cương đang bay quanh Tinh Vân Bảo Bảo, trên tay tiểu hài tử này có một vòng tay tỏa ra tinh quang sáng chói, vòng tay không ngừng phóng ra tinh quang, hình thành Tinh Quang Pháp Cầu đem tiểu hài tử bao bọc ở bên trong.

Tật Phong Ma Đao của Bạch Mao Phi Cương không ngừng chém xuống, va chạm với pháp cầu, gây ra tiếng kim thiết ghê rợn, hỏa tinh bắn ra bốn phía, trên thân đao xuất hiện những vết nứt.

Tinh Quang Pháp Cầu này rất chắc chắn, tựa như một tinh cầu, lơ lửng, bất động, rất chắc chắn, không cách nào công phá được. Cũng không giống như Lang Yên Pháp Cầu, có chút mờ ảo, mỏng manh.

Tinh Vân Bảo Bảo này ỷ vào pháp bảo mà chống đỡ sự công kích của mấy trăm Bạch Mao Phi Cương. Thậm chí ma nữ tóc trắng cũng từng xuất thủ đánh xuống nhưng cũng không phá vỡ được phòng hộ của pháp cầu.

Hiện nhiên vòng tay của Tinh Vân Bảo Bảo là bảo khí!

“Hu hu hu hu…… Ta chỉ là đi ra ngoài ngoạn cảnh, lấy mấy khối tinh thạch mà các người lại muốn truy sát ta, còn đòi ăn thịt ta… Đừng ăn thịt ta…. Ta trả tinh thạch lại cho các người mà…. Hu hu hu hu…”

Tinh Vân Bảo Bảo này ở trong Tinh Quang Pháp Cầu oa oa khóc lớn, tựa hồ rất sợ hãi, nước mắt lưng tròng, đúng là một tiểu hài tử năm sáu tuổi, cũng không phải cao thủ tu đạo biến thành, thu nhỏ thân thể thành hình dáng tiểu hài tử.

“Lại thêm mấy con ruồi bọ ở đâu tới nữa đây, thịt của ngươi cứ để đó từ từ ăn sau. Ta phải giải quyết bên này trước đã.” Ma nữ tóc trắng cũng không để ý đến sự khóc lóc của Tinh Vân Bảo Bảo, đột nhiên xoay người lại, ma nhãn sắc bén nhìn về phía Phương Hàn, Hạc tiên tử và Hồng Di Quận Chúa.

Phương Hàn chấn động, Ma nữ tóc trắng này quả thật là quá đẹp, đôi mắt long lanh câu hồn đoạt phách, hai má hây hây khuynh quốc khunh thành, vừa thấy thì dù là hoàng đế cũng sẵn sàng bỏ hết giang sơn, tiên nhân cũng muốn bỏ hết tiên nghiệp, đọa lạc phàm trần.

“Hả? Đây là ma công! May là ta đã đi lịch lãm tại Thiên Ma chiến trường, bằng không cũng sẽ bị trúng chiêu này.” Trong nháy mắt, Phương Hàn liền tỉnh lại, chỉ thấy Đại A Tu La này tuy xinh đẹp nhưng cũng không đến nổi khiến mình quỳ gối dưới váy nàng.

Xích lưu lưu… . . .

Trong nháy mắt khi hắn tỉnh lại thì đao khí bức người đã tới sát thân thể hắn rồi!

Đao thật nhanh!

Âm Sát Ma Đao!

Tốc độ của đao có thể sánh với tốc độ của âm thanh.

Ma nữ tóc trắng này ra tay cũng rất độc ác, muốn trực tiếp một chiêu giết chết Phương Hàn.

Huyết Miên Ma Y trên người Phương Hàn tỏa ra quang mang, ngăn cản được Âm Sát Ma Đao giết tới, nhưng chỉ hơi ngăn trở một chút thôi, rồi bị chém rách, rút về trong pháp y, mà ma đao thì tiếp tục giết xuống.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong chớp mắt sau, Phương Hàn sẽ bị ma đao này chém thành hai nửa.

Âm Sát Ma Đao là một kiện cực phẩm linh khí, lại thêm ma nữ này là Đại A Tu La, tương đương với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, dùng pháp lực huy động thì uy lực càng mạnh hơn, một đao liền phá vỡ hồng quang của Huyết Miên Ma Y.

Pháp lực của Huyết Miên Ma Y bị phá, cần một thời gian dài mới có thể hôi phục được, kém hơn rất nhiều so với Thiên Lang Yên của Thất Sát Hồ Lô.

“Nếu bây giờ mà Thất Sát Hồ Lô thì có thể đánh một trận, hiện giờ chỉ có thể dựa vào ngươi thôi đó Diêm!” Ý niệm của Phương Hàn vừa động, trong nháy mắt hắn buông bỏ ý nghĩ phòng ngự, bởi vì hắn khong có khả năng phòng ngự.

Trong đầu điên cuồng thúc dục mười Tu La bắn ra phi kiếm, đánh về phía ma nữ, kiếm quang ngập trời, uy thế mạnh mẽ.

Mười thanh phi kiếm cấp bậc linh khí, mười Tu La đồng thời đánh giết tới, uy lực đến mức nào? Lúc trước Diêm từng tính toán qua, có thể trực tiếp giết chết cao thủ như Kim Thạch Thai.

Quả nhiên ma nữ tóc trắng liền biến sắc, tóc trên đầu như linh xà, một cổ pháp lực không ngừng truyền ra, ngăn phi kiếm lại.

“Hoàng Tuyền Võng!”

Âm Sát Ma Đao vừa tới sát người Phương Hàn thì Diêm cũng không chậm trẽ, trong nháy mắt phóng ra phòng ngự mạnh nhất, một luồng Hoàng Tuyền Thánh Thủy trong Hoàng Tuyền Đồ dưới sự điều khiển của hắn bay ra, bao lấy ma đao.

Xuy xuy xuy xuy… . . .

Hoàng Tuyền Thánh Thủy vừa tiếp xúc với ma đao, trên thân ma đao liền toát ra một làn sương mù, giống như bị vẩy acid lên vậy, mà thân thể ma nữ tóc trắn ở xa xa chấn động một cái.

Nàng vừa vận dụng pháp lực ngăn cản phi kiếm đánh tời, sự tập trung pháp lực trên Âm Sát Ma Đao liền giảm bớt, hơn nữa Hoàng Tuyền Thánh Thủy chuyên dùng để tiêu trừ tinh thần lạc ấn. Mà pháp lực của ma nữ cũng chưa đủ cường đại để ngăn cản sự ăn mòn Hoàng Tuyền Thánh Thủy. Chỉ cần một luồng nước dội lên thì tinh thần lạc ấn trên pháp bảo liền bị xóa đi, biến thành vật vô chủ.

Hoàng Tuyền Thánh Thủy chính là cái mà Hoa Thiên Đô mong muốn.

Âm Sát Ma Đao ong ong run lên, sau đó bị Diêm thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

Phương Hàn thoát khỏi nguy hiểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.