Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 78 - Chu Viêm Lo Lắng

trước
tiếp

Nhưng mà hết lần này tới lần khác hắn dùng chỉ là quyền cước phổ thông, thế nhưng vừa nãy một quyền đánh vào thân kiếm kia, rõ ràng có mùi vị đánh rắn giập đầu, trực tiếp cắt đứt chân nguyên của Vương Nghiễn Phong!

Muốn làm được điểm này, sức phán đoán phải cực kỳ nhạy cảm, cùng ra tay cực kỳ tinh chuẩn, một quyền đánh vào trên điểm đặc biệt của trường kiếm cấp tốc huy động, độ khó này không cần nói cũng biết.

Nếu nói này còn có thể dựa vào kiến thức vững chắc luyện ra, có thể lý giải, như vậy Lâm Minh này là như thế nào tìm được nhược điểm chân nguyên lưu động của Vương Nghiễn Phong, này liền giải thích không rõ.

Này phải cần linh hồn mạnh mẽ, năng lực nhận biết và kinh nghiệm cực kỳ phong phú.

Đặc biệt là kinh nghiệm này phải ở thực chiến tích lũy, tiểu tử này mới mười lăm tuổi, không có khả năng có loại kinh nghiệm này, thật là khó hiểu a?

Có chút võ giả là thiên tài ở phương diện chiến đấu kỹ xảo, bọn họ dựa vào trực giác và ngộ tính giống như yêu nghiệt.

Ở trên chiến trường bọn hắn gặp chiêu đối chiêu, vốn là vũ kỹ hoa lệ, dưới cái nhìn của bọn hắn là kẽ hở chồng chất.

Ngươi căn bản sẽ không biết kiếm của bọn họ là làm sao xuất hiện ở trước mắt ngươi, loại người này tương đối đáng sợ.

Chẳng lẽ. . . Lâm Minh cũng là loại thiên tài này?

Này có điểm thái quá. . .

Tôn trưởng lão suy nghĩ một chút, nhìn Lâm Minh nói :

– Ngươi đi theo ta.

– Ừm?

Lâm Minh phát hiện phương hướng Tôn trưởng lão đi không phải địa phương lĩnh thưởng, trong lòng có chút nghi vấn.

– Lâm Minh, ngươi theo ta đi trắc thiên phú linh hồn một chút.

– Linh Lung tháp đến tầng thứ năm, đồng thời đánh bại Vương Nghiễn Phong. . .

Ở trong một biệt viện, Chu Viêm đứng trước một cây cọc gỗ, trên người để trần, lộ ra một thân bắp thịt rắn chắc.

Bên cạnh Chu Viêm, đứng một lão bộc vóc người gầy gò, lão bộc này mặc dù nhìn như tùng, thế nhưng hô hấp đều đều, hơi thở dài lâu, đây là tiêu chí Luyện thể tầng ba mới có.

Thủ hạ của Chu Viêm cùng thủ hạ của Vương Nghĩa Cao là chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm, này chẳng những bởi vì Chu gia là hoàng thân quốc thích, thế lực càng to lớn hơn.

Đồng thời cũng là bởi vì địa vị của Chu Viêm ở trong gia tộc, hoàn toàn không phải Vương Nghĩa Cao có thể so sánh.

Tuy Chu Viêm không có tận mắt quan sát Lâm Minh, thế nhưng vẫn để lão bộc này chú ý tình huống cuộc thi.

Cho nên ngày hôm nay Lâm Minh và Vương Nghiễn Phong tỷ thí vừa kết thúc, lão bộc liền tới đây báo cáo tình huống.

– Cái tiểu tạp chủng này, không nghĩ tới ẩn tàng sâu như vậy!

Ầm!

Chu Viêm đột nhiên vung ra một quyền, trực tiếp đánh gãy cọc gỗ, cọc gỗ làm từ đại thụ cực kỳ rắn chắc, hơn nữa còn ngâm qua nước thuốc, so với bình thường càng cứng rắn hơn mấy lần, lại bị Chu Viêm một quyền đánh gãy, có thể thấy được lực lượng một quyền này.

Tuyệt đối là bốn ngàn cân trở lên!

So với Lăng Sâm tuy chênh lệch một ít, thế nhưng cũng không kém quá nhiều.

– Tuy Vương Nghiễn Phong cuồng ngạo một chút, nhưng vẫn còn có chút bản lĩnh, theo ta được biết, Cửu Đạo Chân Ngôn của hắn đã luyện đến trình độ chín đạo ánh sáng màu xanh, cộng với thân pháp Thất Tuyệt bộ, dĩ nhiên bại bởi Lâm Minh? Lẽ nào Lâm Minh cũng có vũ kỹ?

Lão bộc kia nói:

– Thiếu gia, Lâm Minh kia không biết võ kỹ, dùng đều là công phu quyền cước, ra quyền, ra cức, trực lai trực khứ, không hề có chiêu thức.

– Cái gì? Cái kia làm sao có khả năng thắng?

Chu Viêm cảm thấy không thể tin tưởng.

– Lão nô ánh mắt vụng về, cũng không biết Lâm Minh này đến cùng dùng thủ đoạn gì, kết quả phá Cửu Đạo Chân Ngôn của Vương thiếu, sau đó một chiêu chiếm thượng phong, đuổi đánh tới cùng, một hơi đánh bại Vương thiếu, không cho nửa điểm cơ hội.

– Phá Cửu Đạo Chân Ngôn?

Chu Viêm ngây ngẩn cả người, mỗi một loại vũ kỹ đều có nhược điểm, nhưng mà không phải nói phá là có thể phá.

Lâm Minh này là con cháu chi thứ Lâm gia, xuất thân hèn mọn, không thể nào hiểu rõ vũ kỹ quá nhiều, không có kinh nghiệm, làm sao có khả năng phá chiêu?

Chẳng lẽ là đánh bậy đánh bạ?

Chu Viêm cảm thấy không thể nào hiểu được, lúc này, lão bộc kia lại nói:

– Thiếu gia, lão nô phát hiện chân nguyên trên người Lâm Minh vô cùng tinh khiết, không giống như là Luyện thể tầng hai bình thường.

Chu Viêm nói:

– Điểm ấy ta sớm phát hiện, không cái gì kỳ quái, tiểu tử này có thể là ăn thiên tài địa bảo gì đó, cộng thêm chăm chỉ khổ luyện, như vậy cũng là bình thường.

– Bởi vì có kỳ ngộ, thực lực đột nhiên tăng vọt một đoạn lớn, sau đó bởi vì thiên phú bản thân không được, chậm rãi bị bỏ qua, loại ví dụ này không phải số ít, Lâm Minh này cũng sẽ là một cái trong đó, chỉ là tiểu tử này rất chướng mắt. . .

Chu Viêm chậm rãi siết chặt nắm đấm, hắn không có để ý Lâm Minh đã từng nói muốn đuổi theo mình kia chút nào.

Hắn cũng không thể nào coi một tiểu tử kém mình hai tuổi, tư chất thấp hơn một đoạn là đối thủ cạnh tranh, chỉ là bởi vì Lan Vân Nguyệt, Chu Viêm nhìn thấy Lâm Minh liền chướng mắt.

– Kiểm tra thiên phú linh hồn sao…

Lâm Minh nhìn bia đá trắc hồn trước mắt, hình dạng bia đá trắc hồn và bia đá đo lực gần giống nhau, chỉ là màu sắc có chút khác, đá đo lực là màu đen, mà đá trắc hồn là màu đỏ, màu đỏ tươi, giống như tinh huyết.

Lâm Minh làm con cháu Lâm gia, từ lúc vừa ra đời không lâu liền trắc thiên phú linh hồn và thiên phú luyện võ, toàn bộ là tam phẩm trung đẳng, cái thiên phú này xem như là không tồi.

Nếu Lâm Minh sinh ra ở dòng chính, Lâm gia sẽ bồi dưỡng một phen, nhưng đáng tiếc Lâm Minh ở chi thứ, thiên phú này còn chưa đủ để Lâm Minh được phá cách tuyển nhập dòng chính.

Đối với một hài tử mà nói, thiên phú linh hồn cùng thiên phú tu vũ, thiên phú tu vũ càng thêm trọng yếu, quan hệ đến thành tựu võ đạo một đời.

Về phần thiên phú linh hồn, thì lại không quá quan trọng, cái thiên phú này, chủ yếu quan hệ đến nghề nghiệp Luyện Dược Sư, Minh Văn Sư, Luyện khí sư… cần linh hồn lực.

Nói như vậy, trừ khi là quá mức ưu tú, nói thí dụ như tứ phẩm thượng đẳng, thậm chí là thiên phú linh hồn ngũ phẩm, gia tộc mới có thể tốn hao lượng lớn tiền tài để bồi dưỡng loại thiên tài này thành Minh Văn Sư hoặc giả Luyện Dược Sư,… bình thường thiên phú cấp thấp, đều sẽ lãng quên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.