Vu Thần Kỷ

Chương 71 - Áp Chế

trước
tiếp

“Phát rồ rồi… Táng tận thiên lương!” Hắc Thủy Ô Giao cả người cứng ngắc nhìn gần trăm con Hỏa Nha to lớn từ trên cao lao xuống, khó khăn mới từ trong yết hầu cứng ngắc biến thành như tảng đá nặn ra vài chữ như vậy.

Trong thanh tang cự mộc trên Kim Ô lĩnh tụ cư hơn một ngàn cự nha, đó là chỗ dựa lớn nhất để Hỏa Nha bộ độc bá một phương.

Đám Hỏa Nha này, là trực hệ huyết duệ của thượng cổ Tam Túc Kim Ô, tuy vô số năm qua, huyết mạch bọn nó đã trở nên vô cùng mỏng manh, nhưng bọn nó vẫn kế thừa một tia lực lượng thần kỳ của Tam Túc Kim Ô.

Mỗi một con Hỏa Nha trưởng thành đều có thực lực cấp Đại Vu, nhưng bằng vào Kim Ô huyết mạch loãng trong cơ thể, bọn nó đều có thể thoải mái đối kháng năm đến tám vị nhân tộc Đại Vu cùng giai. Càng làm người ta bất lực là, nhân tộc Đại Vu không thể phi hành, bọn cự nha này lại phi hành tuyệt tích, muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, Đại Vu tầm thường mấy chục người liên thủ, cũng không chắc có thể giết chết một con cự nha.

Hắc Thủy Huyền Xà bộ đối thủ một mất một còn của Hỏa Nha bộ, là vì đàn cự nha này tồn tại, luôn bị Hỏa Nha bộ gắt gao áp chế khó có thể xoay người.

Chiến thú Độc Giác Huyền Xà của Hắc Thủy Huyền Xà bộ tất nhiên thân thể cường đại, sau khi thành niên cũng có được chiến lực cấp Đại Vu, đối mặt nhân tộc Đại Vu cũng chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng Độc Giác Huyền Xà Đại Vu cảnh không biết bay, đối mặt cự nha tung hoành lui tới trên trời cao, bọn nó ở trong chiến đấu đã rơi xuống hạ phong tuyệt đối.

Bởi vì cự nha cường đại, đàn Hỏa Nha này vô số năm qua vẫn đóng ở thánh địa Kim Ô lĩnh của Hỏa Nha bộ, chưa từng dễ dàng rời khỏi ngàn dặm bên ngoài Kim Ô lĩnh.

Nhưng chỗ Hỏa Báo bộ cách Kim Ô lĩnh chỉ hai vạn dặm, dù là lúc Hắc Thủy Ô Giao và Khương Dao tính kế, cũng chưa bao giờ đem đàn quạ đen to lớn đáng sợ này tính toán ở bên trong. Bọn hắn nhiều nhất tính kế đến Cơ Báo lão gia hỏa này có thể tự mình ra tay, nhưng bọn hắn chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có gần trăm con cự nha đột nhiên xuất hiện ở trên chiến trường.

“Táng tận thiên lương? Có lẽ thế!” Cơ Hạo huýt sáo một tiếng, Nha Công gào thét bay tới, đem hắn cõng trên lưng bay lên trời.

“Vậy càng thêm táng tận thiên lương một chút đi, hôm nay người đến nơi này, một người cũng đừng nghĩ rời khỏi!” Cơ Hạo lớn tiếng hô, trượng bát trường mâu trong tay phun ra từng ánh lửa chói mắt, không ngừng hướng liên quân bộ lạc chật vật chạy trên mặt đất lao tới.

Trên đầu trường mâu hư ảnh quạ đen ba chân nho nhỏ hoan hô kêu, mỗi một ánh lửa to bằng nắm tay phun xuống đất, đều nhanh chóng hướng bốn phía khuếch tán ra, tường lửa cao cao mang theo nhiệt độ cao đáng sợ, nháy mắt thổi quét phạm vi trăm trượng.

Từng đám đông của liên quân bộ lạc bị ánh lửa trường mâu phun ra bao phủ, bọn họ khàn giọng rú thảm, chiến sĩ Vu Nhân cảnh nháy mắt hóa thành tro tàn, chiến sĩ Tiểu Vu cảnh ở trong ánh lửa điên cuồng lăn lộn giãy dụa, nhưng thường thường sau ba năm nhịp thở bọn họ cũng bị đốt thành một cục than.

Chỉ có chiến sĩ cấp Đại Vu mới có thể cứng rắn chống đỡ ánh lửa trường mâu trong tay Cơ Hạo phun ra, điên cuồng nhảy dựng lên, hướng cự nha bay vồ xuống phát động công kích.

Đàn cự nha phát ra tiếng reo hò kinh thiên động địa, trên trăm con quạ đen tụ tập một chỗ, tiếng kêu đó quả thực như sóng thần, chấn động khiến mặt đất cũng mơ hồ run rẩy. Bọn nó điên cuồng vỗ cánh, vô số lông chim mang theo mảng lớn ánh lửa hướng mặt đất lao tới, từng cái lông chim chuẩn xác bắn thủng thân thể chiến sĩ liên quân, từng mảng lớn chiến sĩ rú thảm bị lông chim đục lỗ thân thể, sau đó thân thể liền hừng hực bốc cháy lên.

Các Đại Vu trong liên quân cực lực nhảy lên, bọn họ trong lúc nhảy nhót có thể nhảy lên cao bảy tám dặm, nhưng ở không trung động tác của bọn họ cực kỳ cứng ngắc, không linh hoạt chút nào. Bọn họ nhảy thẳng lên, chật vật vung binh khí hướng đàn cự nha chém tới, nhưng đàn cự nha nhẹ nhàng xoay người một cái, rất là kiêu ngạo kêu ‘Quạ quạ’, thoải mái tránh được những Đại Vu này liều mình công kích.

“Giết sạch bọn hắn!” Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Đem đầu cùng linh hồn bọn họ mang về hiến cho tổ linh!”

Đàn cự nha hưng phấn thét chói tai, bọn nó lao xuống đến tầng trời thấp cách mặt đất không đến trăm trượng, sau đó há mồm, phun ra lửa màu đỏ vàng.

Trường mâu trong tay Cơ Hạo phóng ra ánh lửa, một đòn chỉ có thể bao trùm phạm vi trăm trượng, nhưng đàn cự nha này phun ra cột lửa gào thét va chạm trên mặt đất, cột lửa nổ tung, lửa cuồn cuộn phóng lên cao, một cột lửa thoải mái đem mặt đất phạm vi vài dặm bao phủ hết ở bên trong.

Từng đám đông chiến sĩ liên quân ở trong ánh lửa hóa thành tro tàn, đặc biệt các chiến sĩ Mãnh Quỷ bộ và Võng Lượng bộ, Kim Ô hỏa diễm mang theo lực lượng thuần dương phá tà đặc hữu, đối với bọn họ đám ngoại tộc âm tà này có lực lượng khắc chế trời sinh.

Đàn cự nha chỉ lao xuống một cái, toàn bộ chiến sĩ Mãnh Quỷ bộ cùng Võng Lượng bộ ở đây hầu như đã bị tiêu diệt sạch, chỉ có mười mấy chiến sĩ cấp Đại Vu gào khóc thê lương, mang theo lửa toàn thân chật vật ở trong biển lửa xông xáo bỏ chạy.

Nhưng bốn phương tám hướng đều là ánh lửa hừng hực, mặc kệ bọn họ chạy hướng chỗ nào, nơi nơi đều là lửa, nơi nơi đều là khói đen, nơi nơi đều là đá núi, bùn đất sau khi nóng chảy biến thành nham thạch nóng chảy.

Đàn cự nha điên cuồng vỗ cánh, cơn lốc nóng rực chợt nhấc lên, nham thạch nóng chảy sôi trào bị cơn lốc cuốn lên, trên mặt đất xuất hiện sóng triều nham thạch nóng chảy cao tới trăm trượng. Nham thạch nóng chảy gào thét thổi quét qua đại địa, nơi đi qua tất cả đều biến thành ngọn lửa đáng sợ.

Ngay cả hai đồng bạn lão thụ yêu đưa tới, hai lão thụ quái tuổi vượt qua vạn năm cũng bị dọa liên tục rút lui, dùng tốc độ nhanh nhất rời xa một mảng đám cháy hủy diệt này. Gần trăm con cự nha cấp Đại Vu đồng thời nổi bão, ở trong một mảng núi rừng này, bất cứ sinh linh nào có chút đầu óc cũng không dám khiêu khích những đại gia hỏa lâm vào trạng thái cuồng nhiệt này.

Trên không trung, thủ lĩnh bộ lạc cưỡi ở trên các loại phi cầm tọa kỵ bi thương khóc lóc, một lão nhân khô gầy cầm tổ linh kỳ phiên hướng tới Cơ Hạo khàn giọng thét chói tai: “Các đại nhân Hỏa Nha bộ ơi! Thương xót chiến sĩ của chúng ta đi, bọn họ không có lực lượng phản kháng, bọn họ không thể phản kháng lửa giận của các ngươi, xin tha thứ bọn họ…”

Nha Công gào thét lao qua, Cơ Hạo mang theo trường mâu, hung hăng xuyên thủng ngực lão nhân.

Lại là một quả Đại Vu tinh huyết vào tay, Cơ Hạo giơ trường mâu giống như lệ quỷ lớn tiếng quát: “Lúc các ngươi ở đây bố trí mai phục, bao vây chiến sĩ Hỏa Nha bộ chúng ta, các ngươi vì sao không nghĩ đến tha cho chúng ta?”

“Tự làm bậy, không thể sống!” Cơ Hạo nghiến răng cười lạnh nói: “Muốn ta khoan thứ, bỏ vũ khí, quỳ xuống đất!”

Mười mấy tên Đại Vu liên quân tung người nhảy lên bị Hỏa Nha phun cột lửa trúng, cả người bốc hỏa từ không trung rơi xuống, kêu thảm liên tục quay cuồng ở dưới đất.

Trên mặt đất, binh sĩ liên quân chạy loạn không thành hình tuyệt vọng nhìn cự nha lượn vòng trên đỉnh đầu, cũng không biết là ai dẫn đầu, từng mảng lớn chiến sĩ vứt binh khí, giơ hai tay lên cao cao, nặng nề quỳ rạp xuống đất.

“Quỳ xuống, quỳ xuống!” Hắc mao cự viên cầm cây gậy lớn thần khí hiện ra như thật đứng ở trên vai nham thạch cự nhân, hướng tới Đại Vu của liên quân ở xung quanh rít gào: “Các ngươi còn muốn chạy sao? Tất cả đều quỳ xuống cho ta, quỳ xuống!”

Hắc mao cự viên khua khua ngón tay, nói nhỏ tính toán: “Bắt một tên Đại Vu, chính là mười vò rượu… Nơi này có một, hai… Ai? Một tên mười vò, hai tên hai mươi vò, ba tên… Ba tên… Ba tên là bao nhiêu?”

Mười con cự nha xoay quanh ở đỉnh đầu Hắc Thủy Ô Giao.

Hắc Thủy Ô Giao tuyệt vọng rít gào một tiếng, bỏ loan đao trong tay, nặng nề quỳ rạp xuống đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.