“Hắc, hắc, tiểu tử vô liêm sỉ, ta còn là a cữu của ngươi sao?” Thanh Ảnh buồn bực chạy đến trước mặt Cơ Hạo, hung hăng gõ đầu hắn một cái.
“A nha, a cữu đương nhiên là a cữu. Nhưng chuyện lần này a cữu không giúp được gì, cho nên cũng sẽ chưa nói cho ngài!” Cơ Hạo cười ha ha từ trong miệng phun ra ba cái Sinh Tử Thứ màu đen, thích ý dùng chúng nó búi một cái búi tóc ở trên đầu.
Thanh Ảnh giống như con cá rời nước, ngơ ngác há há mồm, bị lời Cơ Hạo nói làm nghẹn một lúc lâu không nói được gì.
Trường mâu vừa rồi Cơ Hạo sử dụng đã đâm xuống đất Ô, Tam Túc Kim nho nhỏ vui vẻ vòng quanh trường mâu bay múa, không ngừng phát ra tiếng ‘Quạ quạ’ khe khẽ. Tuy chưa thúc giục, nhưng trường mâu vẫn tản mát ra sóng nhiệt bức người, chiến sĩ Vu Nhân cảnh bình thường thậm chí không thể tới gần trường mâu trong phạm vi mười trượng.
“Đây là bản mạng vu bảo của Cơ Báo trưởng lão!” Thanh Ảnh đột nhiên nhảy lên, hắn đã nhận ra lai lịch trường mâu này!
Đây là bản mạng vu bảo của Cơ Báo, cũng là truyền thừa vu bảo một nhánh tộc nhân đó của lão. Trường mâu này nghe nói là một vị Vu Vương đỉnh phong trong tổ tiên của Cơ Báotự tay rèn mà thành, từng đời truyền thừa xuống, đã có hơn vạn năm lịch sử.
Vạn năm qua, từng đời Vu Vương cường giả và cao thủ Đại Vu dùng bản mạng tinh huyết không ngừng ôn dưỡng, trường mâu này đã thông linh, uy lực có được càng đáng sợ vô cùng. Cho nên cho dù Cơ Hạo lấy tu vi vẻn vẹn Tiểu Vu, trường mâu này ở trên tay hắn vẫn có thể thoải mái xuyên thủng thân thể Đại Vu.
Mà Cơ Hạo nhổ ra ba cái Sinh Tử Thứ, Thanh Ảnh cho dù mắt mù, cũng không có khả năng không biết.
Đây là bản mạng vu bảo của Thanh Phục, cũng chính là chị ruột của Thanh Ảnh, cũng là truyền thừa trọng bảo của Thanh Di bộ, một bộ chín cây Sinh Tử Thứ, sáu cây Sinh Tử Thứ màu xanh, màu trắng có thể cứu mạng người ta, mà ba cây Sinh Tử Thứ màu đen thì là thứ đồ chơi ác độc đòi mạng.
Cơ Hạo vừa liên tục dùng Sinh Tử Thứ làm bị thương nặng Khương Dao và Hắc Thủy Ô Giao, rất hiển nhiên, đây là Thanh Phục đem quyền khống chế Sinh Tử Thứ chuyển cho Cơ Hạo.
Nói cách khác, Cơ Báo và Thanh Phục đều biết tính toán nho nhỏ của Cơ Hạo lần này?
Chỉ có một mình Thanh Ảnh hắn bị giấu triệt để?
Thanh Ảnh một tay đeo trường cung, giang đôi tay, rất mờ mịt, rất vô tội xoay tại chỗ hai vòng: “Này, này, các ngươi làm như vậy, đem ta coi là gì nữa? Hạo, ta chính là cậu ruột thân nhất của ngươi đó! Các ngươi sao không nói cho ta biết dù chỉ chút tin tức?”
Thanh Ảnh rất ủy khuất kêu to lên: “Tình cảm cốt nhục của chúng ta đâu? Hạo, thế này làm ta đau lòng quá!”
Cơ Hạo xoay người, híp mắt hướng Thanh Ảnh cười cười: “Tình cảm cốt nhục à? Vâng, nhiều tù binh như vậy, a cữu chọn tinh tráng, trẻ tuổi, chọn lựa ba vạn người đi. Thanh Di bộ không nhiều nô lệ lắm nhỉ? Ta tặng Thanh Di bộ ba vạn nô lệ trẻ tuổi khỏe mạnh, phần tình cảm cốt nhục này thế nào?”
Thanh Ảnh ‘Ngao ngao’ rú to một tiếng, đột nhiên nhảy bật lên tại chỗ, ở không trung liên tục lộn mấy vòng, Thanh Ảnh cười đến lông mi cũng phát nổ lớn tiếng kêu lên: “Đây mới là Hạo mà a cữu biết chứ. Hú hú, ba vạn nô lệ? Thanh Di bộ chúng ta lần này phát tài rồi!”
Thanh Ảnh cao hứng phấn chấn bận rộn mang theo tộc nhân đi trong đám tù binh chọn lựa nô lệ. Lần này liên quân bộ lạc bao vây Hỏa Báo bộ, tất cả đều là chiến sĩ tinh anh của các bộ lạc, người người bộ dạng cao to đen hôi, thân thể khoẻ mạnh, sau khi mang về bộ lạc, dùng vu pháp bí thuật khống chế sinh tử của bọn họ, mỗi người đều là nô lệ tốt hạng nhất!
Có ba vạn nô lệ khỏe mạnh, Thanh Di bộ ít nhất có thể mở thêm ba khu vực săn bắn, có thể khai thác thêm bảy tám cái mỏ, càng có thể nuôi dưỡng thêm súc vật gấp mười trở lên. Tài phú của bộ lạc sẽ tăng chóng mặt, lương thực của bộ lạc cũng sẽ trở nên cực kỳ dư thừa, trẻ con mới sinh có thể bộ dạng càng thêm rắn chắc.
Đây sẽ là một cái tuần hoàn vô cùng tốt, nương cơ hội này, Thanh Di bộ thậm chí có thể từ một bộ lạc loại nhỏ, một hơi đặt nền móng trở thành bộ lạc loại lớn.
Dĩ vãng Thanh Di bộ phối hợp Hỏa Nha bộ chinh chiến, cho dù có tù binh, Hỏa Nha bộ cùng các đại bộ lạc phụ thuộc Hỏa Nha bộ cũng sẽ lấy đi tuyệt đại bộ phận, Thanh Di bộ ngẫu nhiên có thể được hơn trăm nô lệ, đó cũng đã là chuyện cực kỳ may mắn.
Lần này Cơ Hạo thế mà lại mở miệng đã cho Thanh Di bộ ba vạn nô lệ khỏe mạnh, Thanh Ảnh kích động ngay cả đi đường cũng lảo đảo, giống như uống rượu.
Trong núi rừng bị sóng nhiệt thiêu đốt quay cuồng, từng đại đội chiến sĩ liên quân vứt binh khí, mặt không còn chút máu quỳ rạp xuống đất. Gần trăm con cự nha ở không trung xoay quanh tuần tra, ngẫu nhiên bọn nó bay qua tầng trời thấp, nhấc lên sóng nhiệt đáng sợ đem dũng khí liều mạng của các chiến sĩ liên quân triệt để đánh tan.
Mấy chục bộ lạc lớn nhỏ hơn trăm chiến sĩ Đại Vu, kéo theo mấy chục vu tế, trưởng lão dẫn đội ủ rũ ngồi ở một bên, mỗi người mặt không còn chút máu giống như người chết.
Bọn họ bị Khương Dao mê hoặc, bị thù lao hậu hĩnh Khương Dao ưng thuận hấp dẫn, thèm nhỏ dãi điều động lực lượng tinh anh của bộ lạc bố trí cạm bẫy, vốn là dùng để đối phó cha con Cơ Hạo. Nhưng bọn hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, Cơ Hạo lại tương kế tựu kế trình diễn một vở kịch như vậy cho bọn hắn.
Nơi này tập trung chiến sĩ tinh anh mấy chục bộ lạc lớn nhỏ trong núi rừng phạm vi mấy ngàn dặm. Hiện tại trong bộ lạc bọn họ chỉ còn lại có một đám người già phụ nữ trẻ em, ở rừng rậm Nam hoang, bộ lạc tổn thất toàn bộ chiến sĩ, ngay cả nửa tháng cũng khó kiên trì được.
Mọi người đều lo sợ bất an, mọi người đều đang oán trời trách đất nguyền rủa nữ nhân Khương Dao chết tiệt.
Đồng thời cũng có người thỉnh thoảng hướng Cơ Hạo vụng trộm liếc một cái, cân nhắc cần dùng biện pháp gì, mới có thể khiến bộ lạc mình thoát khỏi tình thế nguy hiểm lần này.
Ngay tại nơi cách các Đại Vu cùng vu tế này không xa, mấy chục vu tế, trưởng lão Hỏa Báo bộ đang bận rộn.
Mấy chục con cự thú vừa mới bắt bị cắt mạch máu, máu thú nóng hầm hập trộn lẫn tinh kim, mỹ ngọc và khoáng thạch khác mài thành bột phấn, phối trí thành chất lỏng màu máu dinh dính tản mát ra vu lực dao động mãnh liệt.
Các vu tế và trưởng lão Hỏa Báo bộ hưng phấn bôi vẽ ở trên đất, từng cái phù văn màu máu tản mát ra khí tức sâm nghiêm được khảm ở trên mặt đất bằng phẳng, không ngừng tản mát ra lực lượng dao động làm người ta hít thở không thông.
Ở chính giữa những phù văn màu máu này, mấy chục khúc xương thú cực lớn dựng thành một cái tế đàn, quay quanh tế đàn, là máu tươi vẽ thành đồ đằng một con quạ đen ba chân đường kính cả dặm.
Hắc Thủy Ô Giao bị thương nặng cong vẹo nằm dưới đất, nhìn không dời mắt các vu tế cùng trưởng lão Hỏa Báo bộ đang bố trí tế đàn.
Hắc Thủy Huyền Xà bộ dù sao cũng là bộ lạc kẻ thù truyền kiếp chém giết vô số năm với Hỏa Nha bộ, đối với thủ đoạn của nhau đều có nhận thức cực kỳ khắc sâu. Hắc Thủy Ô Giao mắt thấy đồ đằng quạ đen ba chân phụ cận tế đàn cùng mảng lớn phù văn dần dần hoàn thành, sắc mặt hắn ‘Soạt’ một cái biến thành một mảng trắng bệch.
Đột nhiên, Hắc Thủy Ô Giao khàn giọng hét rầm lên: “Tổ linh hiến tế, ngươi muốn đem chúng ta coi là tế phẩm, hiến tế cho tổ linh Hỏa Nha bộ các ngươi?”
‘Soạt’ một cái, các Đại Vu, vu tế bị bắt đồng thời hét lên, bọn họ sợ hãi đứng dậy, khàn giọng hướng tới Cơ Hạo rống giận chửi rủa. Nhưng bọn hắn vừa mới mắng vài câu, Sinh Tử Thứ trên búi tóc Cơ Hạo hiện lên một mảng u quang nhàn nhạt, những Đại Vu, vu tế kia lại đều mềm nhũn xuống đất.
“Không sai, các ngươi đều là tế phẩm!”
Cơ Hạo bất đắc dĩ nhìn đám người Hắc Thủy Ô Giao: “Bằng không, các ngươi cho rằng, ta là thế nào khiến Nha Công thuyết phục nhiều đồng bạn như vậy đến giúp ta?”
Đàn cự nha lui tới xoay quanh trên trời cao đồng thời ngửa mặt lên trời kêu to, đồ đằng vẽ quạ đen ba chân máu thú trên mặt đất đột nhiên cháy lên liệt hỏa hừng hực.