Cho Thuê Bạn Trai

Chương 74 - Cơ Hội Để Cô Trở Mình Cuối Cùng Cũng Đến.

trước
tiếp

Edit: Vân Đạm Phong Khinh

Beta: Bánh Bao Nhỏ

Người đồng nghiệp nam mật báo tin tức kia cũng không phải ngu ngốc, đương nhiên cũng biết rằng Dương Tiếu không thể làm ra một việc như vậy được.

Mà kẻ mạo danh Dương Tiếu chỉ có thể là …

“Dương Tiếu, tôi biết cô bị oan uổng. Nhưng Miêu Mộng Sơ có Hoàng Lão Tà chống lưng đằng sau, cô chính là đang “châu chấu đá xe”, hoàn toàn không có cửa để đấu lại cô ta”. Trong điện thoại, người đồng nghiệp tận tình khuyên bảo, “Chuyện này đừng truy cứu nữa, cô chỉ cần viết một báo cáo nói rằng do người hâm mộ quá khích trà trộn vào, sau đó gửi một lời xin lỗi đến Phùng Tương trên danh nghĩa của tổ thực hiện chương trình. Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, không phải là được rồi sao? Còn nữa, bởi vì chuyện này, chương trình của chúng ta cũng đã thu hút nhiều sự chú ý hơn cả scandal nổi tiếng. Tôi tin rằng khi chương trình được phát sóng, xếp hạng chắc chắn sẽ bùng nổ! ”

Nhưng mà Dương Tiếu lại không muốn bỏ qua như vậy.

Cô nằm mơ cũng muốn tăng thứ hạng của chương trình, nhưng tuyệt đối không phải bằng cách lố bịch như thế này.

Nếu fan cuồng kia đi vào trường quay bằng cách thức chính quy, đó thực sự là lỗi của Dương Tiếu, thân là một người lập kế hoạch, cô không làm tốt nhiệm vụ sàng lọc khán giả, điều này ảnh hưởng đến việc ghi hình của chương trình.

Nhưng sự xuất hiện của người hâm mộ quá khích đó hoàn toàn do Miêu Mộng Sơ cố tình giở trò! Chỉ vì một chút tư lợi, ả ta đã đưa một người ngoài vào đài truyền hình, điều này ảnh hưởng đến việc ghi hình bình thường của chương trình. Ngay từ đầu ả ta đã có tính toán, trực tiếp mạo danh tên của Dương Tiếu. Sau khi vụ việc xảy ra, lại là người nhanh nhất rũ bỏ quan hệ… Dương Tiếu không phải là Đức Mẹ chuyển thế, làm sao có thể nuốt trôi được cục tức này!

Lần này, cô nhất định phải làm lớn chuyện, đem những việc đã làm của Miêu Mộng Sơ báo cáo lên cấp trên, thuận tiện dạy cho đôi tiện nhân kia một bài học!

Sau khi đặt điện thoại xuống, Dương Tiếu lập tức mở hộp thư lên và bắt đầu soạn thảo Email.

Cô gõ bàn phím mạnh đến nỗi nếu ai đó không biết sẽ nghĩ rằng cô muốn phá hỏng máy tính.

Mặc dù Dương Tiếu rất tức giận, nhưng tuyệt đối không phải là người dễ bị tức giận che mờ mắt. Hoặc nên nói rằng cô càng tức giận, tâm trí cô càng tỉnh táo.

Việc quản lý nội bộ của đài truyền hình vô cùng nghiêm ngặt, đặc biệt là trong trường quay, lại càng không thể chấp nhận được bất cứ sơ suất nào. Dù sao một chiếc máy quay phim thoạt nhìn có vẻ tầm thường, nhưng giá của nó có thể bằng tiền lương mười năm của một người bình thường cộng lại. Các kênh khác trước đây cũng đã xảy ra tai nạn tương tự. Trong một chương trình tạp kỹ, một số khán giả bởi vì ân oán cá nhân, đã đại náo ở trường quay, gây ra ảnh hưởng không tốt. Cuối cùng, biên đạo phụ trách bị xử phạt, bị cắt lương ba tháng; các thành viên khác trong cùng tổ sản xuất cũng phải chịu trách nhiệm liên đới, toàn bộ hiệu suất làm việc đều thành số không. Về phần nhà sản xuất của tổ chương trình, vì sự giám sát yếu kém cũng bị hạ một bậc xếp hạng, tiền lương bị giảm một nửa.

Chính vì trong đài truyền hình là kiểu liên đới trách nhiệm như vậy, nên Hoàng Lão Tà mới liều mạng đẩy tất cả oan ức lên đầu Dương Tiếu, hy vọng có thể ném tất cả các vết nhơ cho Dương Tiếu và để cô phải chịu xử phạt nặng nhất.

Dương Tiếu tuyệt đối sẽ không bao giờ để mặc ông ta hành hạ mình, cô muốn đem tất cả những việc này ném trả lại cho đôi gian phu dâm phụ kia.

Chỉ là …

Bàn tay gõ bàn phím của cô từ từ dừng lại, trên màn hình, Email đã hoàn thành được một nửa — — Cô đem tất cả sự tình từ đầu đến cuối thuật lại, nhưng cô lại thiếu mất bằng chứng quan trọng nhất.

Cô bây giờ không thể dựa vào những lời nói một chiều này để thuyết phục các lãnh đạo ở đài tin rằng cô đang bị hãm hại!

Nhưng bằng chứng … bằng chứng … bằng chứng phải tìm ở đâu đây?

Nghĩ đến đây, cô đem email vừa soạn xong xóa bỏ từng chữ từng chữ một.

Con trỏ chuyển động dần sang trái, xóa dần chuỗi ký tự mà cô vừa soạn ra.

Cuối cùng, chỉ chừa lại một câu — —

“Kính thưa ban lãnh đạo đài, tôi thành thật xin lỗi vì những gì xảy ra trong trường quay hôm nay đã ảnh hưởng đến uy tín của kênh và nhà đài, khiến cho MC và khách mời bị hoảng sợ. Bởi vì, vấn đề có liên hệ trọng đại, các vị có thể cho tôi cơ hội gặp mặt nhận lỗi không? ?”

Cô đã trực tiếp gửi Email vượt cấp đến giám đốc kênh, người có vị trí chính thức cao nhất trong toàn bộ kênh. Bây giờ đã rất khuya, trong đầu Dương Tiếu nghĩ rằng sau khi nó được gửi đi cô sẽ không nhận được hồi âm nhanh như vậy. Nào ngờ chỉ ngắn ngủi vài phút sau đó, đã có Email trả lời của giám đốc kênh gửi đến.

Nội dung của Email rất đơn giản. Chỉ có hai từ: đồng ý.

Ngay sau Email này, đó là Email mời họp do thư ký của giám đốc kênh gửi đến – thời gian cuộc họp được ấn định vào ngày kia, tham dự cuộc họp ngoại trừ các ông lớn trong đài, tất cả mọi người trong tổ tiết mục của cô đều phải tham gia.

Nhìn vào danh sách thành phần tham dự cuộc họp đầy ắp trong Email, lòng bàn tay của Dương Tiếu ướt mồ hôi.

Chỉ còn chưa đầy hai mươi bốn giờ … Cô phải tìm được bằng chứng về hành vi xấu xa của Miêu Mộng Sơ càng sớm càng tốt!

………………

Tối hôm đó, Dương Tiếu đã ở lại qua đêm trong phòng trực ban. Sáng sớm hôm sau, cô lập tức chạy ra khỏi đài truyền hình và đến gõ cửa đồn cảnh sát.

Tám giờ sáng, vẫn đang là ngày nghỉ lễ, đồn cảnh sát vắng tanh, ngoại trừ cảnh sát trực ban, ngay cả một con sâu cũng không nhìn thấy.

Ngay khi Dương Tiếu vừa bước vào cửa, cảnh sát đã nhận ra cô.

“Ôi chao, cô không phải là … không phải là …” Người cảnh sát bỏ xuống bữa sáng đang ăn dở của mình. “Có phải trước kia cô từng trình báo cảnh sát về việc bạn trai cũ đã quấy rối cô ở bãi đậu xe không?”

Dương Tiếu không ngờ rằng các đồng chí cảnh sát lại có một trí nhớ tốt như vậy. Cô đã quên chuyện này từ lâu nhưng đồng chí cảnh sát vẫn còn thay cô nhớ rõ!

Có chuyện này để khơi mào, mối quan hệ giữa hai người ngay lập tức trở nên gần gũi hơn.

“Vất vả cho anh rồi, vậy mà anh vẫn vẫn còn nhớ rõ chuyện này cơ à?” Dương Tiếu gật đầu, cười khanh khách và nói, “Nhưng hôm nay tôi không phải tới để báo án.”

“Ồ, vậy, có chuyện gì thế?”

“Là như thế này. Tôi là nhân viên của Đài truyền hình Hoa Thành. Không phải hôm qua đồng nghiệp của tôi đã đưa một fan nữ đến đây báo án sao, nói rằng cô ấy đã quấy nhiễu hiện trường quay phim, gây ra ảnh hưởng không tốt”

“Đúng vậy, vụ việc này là do tôi tiếp nhận.” Người cảnh sát lắc đầu. “Nhưng ngày hôm qua tôi đã nói qua với đồng nghiệp của cô rồi, rằng cô bé kia không có ác ý và vẫn còn là một học sinh, vì vậy tôi đã để gia đình đưa cô ấy về rồi. Các người cũng không thể đi so đo với một đứa trẻ được.”

Không phải là cảnh sát không làm gì, mà là luật pháp trong nước thực sự chưa có quy định trong lĩnh vực này. Những người hâm mộ quá khích đã thuê các bọn đầu cơ trục lợi bất hợp pháp để đuổi theo ô tô của thần tượng ở khắp mọi nơi. Ngay cả khi đuổi theo chiếc xe dẫn đến một vụ tai nạn xe hơi, họ vẫn không phải vào tù. So với loại hành vi xấu xa đó, việc fan cuồng kia đổ nhân dân tệ trong trường quay chỉ có thể được coi là “chuyện nhỏ”.

Mặc dù trong lòng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng trên mặt Dương Tiếu vẫn giữ nụ cười ngọt ngào.

“Là thế này. Không phải hôm qua cô ấy đã làm rơi rất nhiều tiền trong trường quay hay sao? Sau khi cô ấy rời đi, chúng tôi đã nhặt tất cả tờ tiền này.” Dương Tiếu nói, “Chúng tôi đã đếm qua rồi, có hơn hai vạn nhân dân tệ. Số tiền đó phải được trả lại cho cô ấy, nhưng chúng tôi không có thông tin liên lạc của cô ấy … ”

Hơn hai vạn nhân dân tệ là giả, mục đích cuối cùng của Dương Tiếu là có được cách để liên lạc với người hâm mộ quá khích kia.

Nếu Dương Tiếu nói rằng cô muốn ghi lại hồ sơ, cảnh sát chắc chắn sẽ không đưa cô. Nhưng cô đã lấy một lý do chính đáng, hỏi thông tin liên lạc của cô gái, viên cảnh sát không suy nghĩ nhiều, tìm kiếm trong hồ sơ cách thức liên lạc của cô gái và đưa cho Dương Tiếu.

Sau khi cảm ơn anh cảnh sát xong, Dương Tiếu liền lập tức nhập số điện thoại đó vào WeChat.

May mắn thay, số điện thoại di động của cô gái cũng chính là WeChat của cô ta!

Và ảnh đại diện WeChat của cô ta chính là ảnh của Phùng Tương.

Phần giới thiệu có nội dung: Có tiền cũng khó mua được nụ cười của anh —-

Dương Tiếu: “…”

Thật là quá si tình rồi.

Dương Tiếu di chuyển ngón tay của mình, lập tức gửi đi một tin nhắn đề nghị kết bạn.

Kết quả bị cô gái kia từ chối.

Đối phương hỏi: “Cô là ai?”

Dương Tiếu nghĩ ngợi một lát và trả lời: “Tôi là Dương Tiếu.”

Đối phương: “…”

Đối phương: “… Cô là đồ lừa đảo!!! Cô nói rằng tôi có thể nhìn thấy anh ấy!!!!!! Nhưng kết quả lại đưa tôi đến đồn cảnh sát !!!”

Dương Tiếu: “Em gái à, tôi xin lỗi, cô hãy chấp nhận lời mời kết bạn của tôi đi.”

Dương Tiếu: “Tôi sẽ hoàn trả lại toàn bộ số tiền cô đã bỏ ra mua vé.”

Lần này, đối phương cân nhắc lâu hơn một chút.

Nhưng người hâm mộ quá khích bị cuốn vào cơn sốt vì đuổi theo các ngôi sao thường mất hết lý trí.

Ngay sau đó, lời mời kết bạn của Dương Tiếu đã được chấp thuận.

— — Cơ hội để cô trở mình cuối cùng cũng đã đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.