Phượng Hoàng Lửa

Chương 55 - Lệ Anh!

trước
tiếp

Mạc Tĩnh về đến Hàn gia đã là chuyện của sáng ngày hôm sau. Tất cả các gia nhân trong Hàn gia đều đứng xếp hàng ngay ngắn, đến cả Lâm Mạc Châu và Lâm Mạc Na cũng rất thức thời đứng đợi.

Mạc Tĩnh bước xuống xe ngựa chính là thấy 1 màn như vậy.

– Mạc Tĩnh, con về rồi – Người lên tiếng là Lâm Cúc Vân, bà với nét cười giả tạo đang đi về phía cô.

Mạc Tĩnh nhẹ né tránh, thuận miệng đáp:

-Phải!

Lâm Cúc Vân cứng họng, có chút xấu hổ, nàng ta qua bao lâu rồi vẫn ngông ngênh như vậy, chẳng để ai vào mắt!

Mạc Tĩnh đảo mắt nhìn 1 lượt, quay đầu hỏi:

– Lệ Anh đâu?

Bao lâu nay cô không nhận được tin tức của Lệ Anh nữa. Lúc trước rời đi, cô cùng với Lệ Anh vẫn thường xuyên viết thư trao đổi cho nhau, 1 mặt là báo cáo tình hình Hàn gia, mặt khác cũng để tìm hiểu 1 số chuyện nữa. Vậy mà đã gần 2 tuần rồi Lệ Anh chưa gửi bức thư nào cho cô, điều này hiển nhiên làm lòng Mạc Tĩnh không yên, Lệ Anh có khả năng xảy ra chuyện rồi!

Đây cũng là 1 trong số những lí do cô quay về Hàn gia!

Lâm Cúc Vân hoảng hốt, bà không nghĩ Mạc Tĩnh lại hỏi vấn đề này, lúng túng trả lời:

– Nó….. nó … ra ngoài mua thức ăn rồi!

Mạc Tĩnh nhíu mày, hỏi ngược lại:

– Gia nhân trong phủ không đi mua thức ăn mà để quản gia đi sao?

Lâm Cúc Văn càng hoảng hơn, thấy vậy Lâm Mạc Châu liền lên tiếng giải vây:

– Tĩnh tỷ, là Lệ quản gia đi mua 1 ít thảo dược, đã đi được 1 lúc rồi!

Mạc Tĩnh nhướng mày, tùy tiện đáp:

– Ồ? biết rõ hôm nay ta về, lại còn đi mua dược thảo sao? Nô tỳ theo ta từ nhỏ đến giờ ngươi nghĩ ta không nhìn ra được à?

Lời này căn bản làm Lâm Cúc Vân và Lâm Mạc Châu á khẩu, nhìn nét mặt 2 người lắm lét, giống như là muốn giấu diếm gì đó, hồi chuông trong lòng Mạc Tĩnh vang lên cảnh báo xấu.

Cô tiến lên trước, nhanh chân bước về phòng của mình.

Từ khi cô đi khỏi Hàn gia, Lệ Anh vẫn luôn ở trong căn phòng này, 1 là thay cô giữ gìn căn phòng của Mạc Tĩnh thật, 1 là ở đây là nơi duy nhất cô tin tưởng trong Hàn gia, còn có giấu diếm bí mật, bức tranh lần trước chính là bí mật đầu tiên, cô càng không thể để người ngoài can thiệp vào được.

Lâm Cúc Vân và Lâm Mạc Châu vốn muốn ngăn cản, nhưng không kịp, Hàn Mạc Tĩnh đã đưa tay mở cửa phòng.

Đập vào mắt Mạc Tĩnh đó là 1 cô nương mang bộ đồ màu trắng, tóc xõa dài che đi nét mặt, đầu cô cúi gằm, cô treo trên xà ngang với sợi dây quấn quanh cổ.

Đây…. là Lệ Anh sao?

Trong phút chốc đó, Mạc Tĩnh như cảm thấy chân cô vô lực cứng như thép, nặng như chì, bản thân bị cái gì đó đè nơi lồng ngực, cô mở to mắt, trong mắt hoàn toàn chấn động

Người trên xà ngang đó là Lệ ANh sao? đôi mắt to như lưu ly của Mạc Tĩnh đã có 1 tầng sương mỏng….

Lệ Anh…. Lệ Anh của cô…. tại sao lại thành như thế này.

Cô gái trước mặt này…. không…. không thể nào là Lệ Anh được!

Mạc Tĩnh khống chế sự run rẩy của bản thân, hạ lênh:

– Mang người xuống đây! – Giọng cô nghe ra toàn là giá lạnh, lạnh đến mức có thể khiến người khác đóng băng,

Các gia nhân nhìn nhau, rồi cùng tiến lên. Cô gái trên xà ngang được đưa xuống, Mạc Tĩnh đến gần, sau khi thấy khuôn mặt quen thuộc ấy, nước mắt tức thì trào ra…

Là Lệ Anh…. là Lệ Anh của cô? Thật sự là em ấy!!!!!

Nước mắt không báo trước cứ tuôn ra, cô chấn động….

Tại sao? Tại sao? Sao lại thành ra như vậy?

Không phải 3 tuần trước cô còn với em ấy hẹn nhau ở quán trà sao? còn nói chuyện rất vui vẻ, em ấy rất tốt mà, sao đột nhiên lại biến thành như thế này? Tại sao lại tự tử chứ?

Ở phía sau, Lâm Cúc Vân âm thầm cắn răng, làm sao bây giờ? Đã bị nàng ta nhìn thấy rồi!

1 lúc sau, Mạc Tĩnh nuốt ngược nước mắt vào trong, cô lên tiếng, giọng nói đã hoàn toàn âm độ, rét lạnh như gió bắc cực:

– Tất cả tập trung tại đại sảnh Hàn gia, không được thiếu 1 ai!

Sau đó, cô ngiêng đầu sang Bạch Trúc, kiềm nén nỗi đau nói:

– Đem nàng ấy đi mai táng!

Bạch Trúc vốn là 1 người lạnh lùng, đi cùng với Mạc Tĩnh bao lâu nay, cô sớm đã quen đạm mạc và bình tĩnh, nhưng người chị em tốt của cô, – lệ Anh đã thành ra như vậy, cô thật sự đau lòng., mặt cô cúi gằm:

– Dạ! – Bạch Trúc trả lời!

Nhìn thi thể của Lệ Anh được chuyển đi, tim Mạc Tĩnh lạnh ngắt, nét mặt cô đã sớm âm trầm, ánh mắt cô nổi lửa, hoàn toàn là dấu hiệu sắp nổi bão.

Lệ Anh! Ta nhất định sẽ đem kẻ hại chết em mai táng cùng! Em có xuống suối vàng, chị cũng sẽ cho kẻ đó đi theo làm hạ nhân cho em em.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.